Tập Thơ (4)

Thảo luận trong 'Vườn Thơ - Nhạc - Ý Đạo' bắt đầu bởi PhuVan, 12/7/16.

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. PhuVan

    PhuVan New Member


    KỶ NIỆM 72 NĂM, NGÀY ĐỨC THẦY THỌ NẠN

    Tại Ba Răng - Đốc Vàng 25/ 02/ Đinh Hợi (1947) - 25/02/ Kỷ Hợi (2019)

    --oOo—

    [​IMG]

    Thời giờ thắm thoát bóng câu,
    Nhớ Thầy ban rãi đạo mầu độ dân.
    Rồi thế cuộc xoay vần biến chuyển,
    Thầy ra đi thực hiện huyền cơ.
    Chúng con tha thiết mong chờ,
    Mỏi mòn trông đợi bơ vơ tháng ngày.
    Buồn thương nhớ mắt cay não nuột,
    Bảy hai năm! Xuyên suốt Thầy đi.
    Chúng con luôn giữ đạo nghì,
    Chờ ngày sứ mạng hồi quy Thầy về.
    Đời mạt pháp cận kề sắp hạ,
    Hội Hoa- Vân thỏa dạ ước mong.
    Bây giờ chịu cảnh long đong,
    Tà quyền, ma đạo khuấy trong lẫn ngoài.
    Tuồng cay nghiệt quá dài Thầy hỡi!
    Đến bao giờ mới tới màn hay?
    Mong sao tạo hóa sắp bày,
    Hung tàn bạo chúa đến ngày diệt vong.
    Giờ Đạo Pháp trong vòng kềm tỏa,
    Chúng chủ trương xóa bỏ ngày nầy.
    Ngày Thầy gánh chịu nạn tai,
    Không cho kỷ niệm ngày nầy hằng năm.
    Ai tổ chức chúng hăm he bắt,
    Đưa công an vây chặt khắp nơi.
    Cướp xe, đánh đập tơi bời,
    Nhiều người thương tật, tàn đời phế nhân!
    Dùng kế sách diệt lần tôn giáo,
    Lập mưu toan khuấy đạo cho tan.
    Chúng luôn chia rẻ đôi đàng,
    “Quốc doanh” Thuần Túy rõ ràng hai phe.
    Phía thân "chính” được che vỏ bọc,
    Làm bình phong câu móc bá gia.
    Trưng bày bộ mặt Đảng ta,
    “Tự do tín ngưỡng” để mà mị dân.
    Khối Thuần Túy bất cần mượn thế,
    Lo phát huy bảo vệ đường tu.
    Sớm, chiều gắng chí công phu,
    Chờ Thầy trở lại mây mù phá tan.
    Vần thơ ngắn đôi hàng cầu chúc,
    Quý đạo đồng đến lúc vinh quang.
    “Từ nay cách biệt xa ngàn,
    Ai người tâm đạo đừng toan phụ Thầy”.
    Lời khuyên dạy đó đây nên nhớ,
    Sẽ có ngày rạng rỡ thung dung.
    “ Chừng nào Thầy lại gia trung,
    Thì trong bổn đạo bóng tùng phủ che”!!!

    Tam giang, ngày 25 tháng 2 năm Kỷ Hợi- 2019.
    Bút giả.
    Thuận Thiên.


    )(

    NHÂN và DUYÊN

    Duyên đã hợp rồi duyên lại tan,
    Hợp xong vui quá lệ tuôn tràn.
    Ngắn dài chưa trọn chia phôi tới,
    Bịn rịn đôi đàng bởi duyên tan!!!

    Hợp tan tan hợp hợp rồi tan,
    Kẻ ở người đi lệ hai hàng.
    Bao kiếp trôi lăn tan và hợp,
    Luân hồi sáu nẽo hợp rồi tan.

    Chúng sanh chìm đắm cõi nhân gian,
    Cũng bởi họp tan lệ chảy tràn!
    Bốn bể đại dương không chứa đủ,
    Nước mắt vơi đầy bởi hợp tan!

    Tứ đại hợp duyên tướng chúng sanh,
    Xấu đẹp trí ngu nghiệp lực thành.
    Trụ sinh dị diệt luôn chi phối,
    Xuống lên luân chuyển lắm nhọc nhành!

    Nếu ai thấu hiểu lời Phật dạy,
    Thực hành đúng phép thấy bồng lai.
    Hình tướng chỉ là tranh vân cẩu,
    Tâm hướng bồ đề trí huệ khai.

    Tứ đế Phật Ngài chuyển pháp luân ,
    Tam bảo đủ đầy giáo hoá nhân .
    Thực hiện hoàn toàn La Hán quả,
    Ai người căn thiện hữu duyên phần?

    Mười hai duyên hợp xoay tròn mãi,
    Như sợi xích xiềng trói lấy thân,
    Chặt đứt một khoen thì thong thả,
    Duyên Giác quả dành kẻ thiện nhân.

    Chi mạt vô minh tháo chỗ nầy!
    Ái hà thủ hữu chặt vào đây ?
    Phiền não gốc nguồn lần tiêu diệt,
    Thong dong giải thoát đáng làm thầy!

    Phật trong chẳng biết kiếm Phật ngoài,
    Động tịnh phân rành trí huệ khai,
    Rừng thiền vắng vẻ ai lui tới?
    Duy thức thậm thâm kẻ vãng lai?

    Vô vi thanh tịnh chánh đạo mà,
    Pháp mầu huyền diệu Phật truyền ra.
    Muôn kiếp không duyên nào gặp được,
    Đắc thọ giải trì tự chúng ta?

    Tu hành muốn sướng ấy số đông,
    Chỉ chờ tha lực có mà xong?
    Đuốc kia ai thắp cho mình thấy?
    Giáo pháp thực hành trí huệ thông.

    Phật Đà thực tiển chẳng viễn vông,
    Ngay trong cuộc sống chớ lòng vòng?
    Miễu chùa kiếm Phật không thấy Phật,
    Trông đợi khẩn cầu luống nhọc công.

    A Di Đà Phật ở phương Tây,
    Mười muôn ức cõi cách nơi nầy.
    Muốn về Tịnh thổ nên gắng sức,
    Nhứt tâm bất loạn mới mong rày.

    Không tu lại muốn Phật cứu mình,
    Biếng nhác chay lười chẳng học kinh!
    Giờ đến vô thường cầu siêu độ,
    Phật chẳng rước mình bảo không linh.

    Ngày ngày tạo nghiệp đã đời chưa?
    Vô thường sắp đến vẫn không chừa!
    Họ hàng chuẩn bị giờ tiển biệt,
    Cầu kinh siêu độ để mà đưa.

    Đưa đến nơi nào có biết không?
    Quả nhân nhân quả cứ xoay vòng!
    Nghiệp lực đã gieo trong kiếp sống,
    Thiện ác đáo đầu kết toán xong.

    Nặng chìm nhẹ nổi tự xưa nay,
    Sống chẳng tin theo chẳng miệt mài.
    Giờ phút vô thường trong nháy mắt,
    Lại muốn đi về cảnh bồng lai???

    Tham ái chất đầy cứ mãi đeo,
    Thân tâm chẳng sửa bởi vì nghèo?
    Giàu sang lắm của càng chểnh mảng!
    Sáu nẽo trôi lăn tợ bọt bèo!

    Vài hàng ngu muội kính thưa trình,
    Ai người con Phật vững niềm tin.
    Tam Bảo quy y con đường chánh,
    Bóng tối tan dần đón bình minh.


    Thiện Phước (Biệt hiệu Thiện Châu )
    ( Tục danh: Bảy Trần )

    New York , December 15 , 2016.

    ****

    ĐÈN TÂM

    Đèn tâm ai thắp cho mình?
    Tự ta là chính bóng hình đèn tâm.
    Tìm đâu nơi cõi xa xăm?
    Ngọn đèn sẵn có nơi tâm của mình.
    Đèn tâm không ở miểu đình,
    Ngoài tìm chẳng thấy hãy nhìn lại ta.
    Tìm đâu trong cõi bao la?
    Hãy thường quán chiếu nơi ta thấy liền.
    Tìm đâu trong chốn não phiền?
    Trở về tỉnh thức ta liền thấy ngay.
    Tìm đâu trong thế gian nầy?
    Đèn tâm vốn vẫn mỗi ngày bên ta.
    Tìm đâu trong cõi ta bà ?
    Mình nên tự nghĩ ta là đèn tâm!


    Thiện Châu (Bảy Trần)
    New York, August 19 - 2019

    ***
    HOÀI VỌNG TÔN SƯ.

    ~000~
    Hoài niệm ơn Thầy độ chúng sanh,
    Vọng nghinh Đức cả thể sinh thành.
    Tôn vinh hạnh nguyện phù nhân loại,
    Sư Phụ Kim Sơn vạn vạn lành.

    Ôi! Chạnh cảm cho Hảo Hòa Nam Việt,
    Đức Tôn Sư biền biệt vẫn chưa về!
    Trách ai bày trò tàn độc thảm thê!
    Khiến Thầy tớ xa lìa bao thập kỷ!

    Nhớ Tôn Sư đêm chan dầm ngấn lệ!
    Thương đạo đồng ngày lại xót xa lòng!
    Nhìn Nam Bang thêm ngại nỗi Non Sông!
    Ngắm Bắc tặc càng đau lòng niềm Đạo Pháp!

    Kính thương Thầy cảnh mưa sa nắng táp!
    Cám Đệ Huynh vùi dập nỗi long đong!
    Cầu ơn trên chư Phật chứng tri lòng,
    Giùm gia hộ ngọc thể Thầy an ổn.

    Cầu Phật độ Đạo Đồng không thương tổn,
    Cùng kết đoàn làm sáng Đạo Từ Bi.
    Con nguyện cầu Từ Phụ sớm hồi quy,
    Cứu Tổ Quốc khuynh nguy Dân Tộc khổ!

    Kính khấn bái oai linh Ngài Phật Tổ,
    Độ Đạo Nhà thoát khổ cảnh truân chuyên.
    Độ Việt Nam sớm có được Nhân Quyền,
    Độ Tôn Giáo được Tự Do Tôn Giáo.

    Làng Hòa Hảo trả về cho Hòa Hảo,
    Thánh Địa Thầy khai Đạo thuở năm xưa.
    Đã trãi nhiều dâu bể bão rồi mưa,
    Nay đến lúc phục khôi Làng Hòa Hảo.

    Kính lạy Thầy độ con tròn phận đạo,
    Được tận Trung tận Thảo với Tôn Sư.
    Ví trãi bao khổ khó dẫu thừa dư,
    Con cũng nguyện hiến thân gìn Đạo Pháp.

    Nam Mô Đại Từ Đại Bi Đại Hạnh Đại Nguyện Kim Sơn Phật.

    Thánh Địa Hòa Hảo 21 tháng giêng năm Kỷ Hợi (2019)
    Viên Chân Cư Sĩ
    Cẩn bút.


    ***


    DẤU BUỒN KỶ NIỆM.

    ~000~

    Ngày 25 tháng hai lại đến,
    Nghe trời đêm xào xạc ngọn Xuân phong.
    Thêm một lần in dấu buồn kỷ niệm,
    Niềm đau thương vây kín liệm tâm hồn!
    Từ quá khứ hiện về trong ký ức,
    Vẫn đêm nầy năm ấy Rạch Đốc Vàng.
    Thầy dự hợp để kết tình dân tộc,
    Nhưng lần đi gặp biến cố phũ phàng!
    Kìa …súng nổ rền vang nơi phòng hợp,
    Giữa vòng vây Đức Giáo Chủ thọ tai nàn!
    Xác cận vệ nằm ngổn ngang khắp đất!
    Máu đào tuôn tràn ngập nỗi kinh hoàng!
    Bởi Thiên định… tạm sự duyên Thầy ẩn mặt,
    Dở dang rồi… ly biệt cũng từ đây!
    Tình dân tộc, nghĩa núi sông lòng nặng mang trọng trách,
    Thôi cũng đành cất gánh lướt đường mây!!!
    Ôi! Da diết cảnh sầu ly cay đắng,
    Đất Đạo ngậm ngùi nhìn ngày tháng bay bay.
    Đã mấy độ đón… xuân trong quạnh vắng,
    Én trở về… Sao chẳng thấy Chúa Xuân lai?
    Suốt mấy mươi năm ngập chìm trong bão tố,
    Phận cút côi, cuộc sống đạo âm thầm.
    Ngày kỷ niệm!... Buâng khuâng niềm tủi nhớ,
    Thầy ôi Thầy!... Sao vẫn mãi xa xăm!
    Trách ai kia đã tạo nên trò tác tệ,
    Tham lợi quyền đành gây chuyện dở dang.
    Trang Việt Sử đã đầm đìa huyết lệ!
    Họa nồi da… ai hỡi! có thấu chăng?
    Hãy bình tâm tư duy, suy xét rõ,
    Và tỉnh thức đi… bởi nòi giống Rồng Tiên.
    Tình dân tộc vốn chung dòng máu đỏ,
    Đọa đày chi một ý thức hệ bạo quyền?!
    Và học lấy nghĩa nhân, vị tha rồi hành động,
    Kíp tháo toan ách xiềng xích tù đày.
    Để vạn vật tưng bừng vương sức sống,
    Chúa Xuân về cùng mừng đón tương lai.

    Phù Vân Tuệ Nữ.


    )-(

    DẤU ẤN MÙA PHÁP NẠN 25 THÁNG 02 Âl

    ~000~

    Hôm ấy, hai lăm, nhuần tháng hai,
    Mùa Xuân Đinh Hợi một đêm dài.
    Hung tin bay khắp vùng trời Đạo,
    Máu, lệ tuôn tràn thảm họa tai!
    Kẻ dữ quyết tâm hãm hại Thầy,
    Thi hành ám kế bởi gianh tài.
    Đạn bay súng nổ rền đêm hợp,
    Từ đó Kim Sơn bặt gót hài!
    Thương nhớ chất chồng theo tháng năm,
    Tin lành vẫn khuất tận xa xăm.
    Không gian vận chuyển xoay vần đến,
    Mưa bảo dập dồn… năm bảy lăm!
    Từ ấy. Xuân về… Xuân lại đi,
    Nơi thành Dũ Lý nỗi sầu ly,
    Môn đồ ngóng đợi Thầy quay gót,
    Giải cứu đưa sang núi Tây Kỳ!
    Thầy hỡi! Mấy mươi mùa lá rụng,
    Hãi hùng giông tố nhuộm tang thương.
    Ngôi Nhà Tam Bảo bay lăn lóc,
    Máu lệ Đồ Nhi đổ ngập đường!!!
    Trung – Hiếu con nguyền quyết gắng công,
    Giữ gìn Đạo Pháp chẳng nao lòng,
    Cho dù phải thác đền Ân Cả,
    Thỏa dạ quần hồng chí nguyện xong.

    ~000~

    Hôm ấy. Ngày hai ba, tháng hai,
    Công viên Lê… Tám lập Lễ Đài.
    Tiến hành buổi lễ: Thầy Xa Vắng,
    Bỗng tớ sa vào ách nạn tai!
    Nạn tai chồng chất khối đau sầu,
    Đại Đạo Thuyền Từ gặp bể dâu.
    Thầy đã Vì Đời… Xưa thọ Khổ,
    Tớ nay Vì Đạo…Đáp Ân Sâu!!!
    Ân Sâu Nghĩa Nặng phải lo xong,
    Hai chữ Hiếu – Trung khắc chặt lòng.
    Chí quyết bảo tồn nền Đạo Cả,
    Tử, sinh xem nhẹ tợ lông hồng.
    Lông hồng khi gặp trận phong ba,
    Muôn áng mây đen vẫn lướt qua,
    Địa ngục quét tan tành mảnh vụn,
    Thiên đường tự tại khải hùng ca!
    Hùng ca chân lý Đại Từ Bi,
    Hiếu tử gian nan dạ sá gì.
    Giữ vững đức tin luôn lướt tới,
    Vì Đời gìn Đạo gánh gian nguy!!!.

    ~000~

    Hai ba, hai bốn đến hai lăm,
    Mưa lớn giông to sấm sét gầm.
    Vạn vật úa màu trông thảm quá,
    Muôn loài ủ rũ thấy thương tâm!!!
    Thương tâm ưu uất bọn vô thần,
    Cản lối ngăn đường tín ngưỡng dân.
    Xúc phạm thanh danh Huỳnh Giáo Chủ,
    Bức lòng thiện tín quyết liều thân!!!
    Liều thân bảo pháp với danh Thầy.
    Thắp sáng tinh thần vẹt ngút mây.
    Kìa ánh Đuốc Thân đang cháy rực,
    Anh linh Thánh Tử quyện vào mây!
    Vào mây bay tận chốn Thiên Đình,
    Khải tấu Thiên Hoàng rõ sự tình.
    Chánh Đạo ma vương luôn chận lấp,
    Thương Đời Tín Nữ nguyện hy sinh!
    Hy sinh vì lợi ích muôn loài,
    Thượng Đế Thiên Binh rõ khúc nôi,
    Thương cảm khóc người Trung – Hiếu tử,
    Nên trần mưa thảm suốt ba ngày!.
    Vào ngày 23 tháng hai, năm Tân Tỵ (2001) Cụ Lê Quang Liêm Hội Trưởng GH/PGHH (Thuần Túy) với số đông đồng đạo quyết tổ chức buổi Lễ, và làm cuộc mít tinh tại công viên Lê Văn Tám, TP/hcm, tức trước ngày 25 tháng hai, ngày Lễ; Đức Huỳnh Giáo Chủ PGHH Vắng Mặt, để đòi nhà cầm quyền CSVN phải hợp pháp hóa ngày lễ quan trọng nầy. Nhưng để che dấu tội ác khi xưa đã âm mưu hãm hại ĐHGC, nay nhà cầm quyền CS TP hcm đã cho các lực lượng vũ trang, công an, an ninh bao vây trấn áp bắt hết những người đang có mặt gồm ông Phan Tấn Hòa, Tôi (Nguyễn Thị Ngọc Lan), Nguyễn Thị năm và nhiều đồng đạo khác… Cụ Lê Quang Liêm và ông Nguyễn Văn Điền, công an bao vây bắt tại khách sạn, và sau đó đưa tất cả đến công an phường Đa Kao lúc 04g sáng, rồi sau đó đưa về Phòng công an quận 0I để điều tra sự việc…v.v. và v.v… Và vào buổi chiều cùng ngày… bỗng có trận giông to nổi lên thổi ầm ầm tung các cánh cửa và cơn mưa trút xuống ào ào, nhứt là ở tầng lầu nơi tôi có mặt, nhiều công an đã cố gắng lắm mới đóng được các cánh cửa lại và tất cả đều có chung thắc mắc” mới tháng nầy mà trời giông mưa ghê quá”!!! Thế rồi mưa cứ đổ hoài không ngớt... do suốt ngày nầy tôi đã hoàn toàn tuyệt thực để phản đối việc bắt người thô bạo của công an, nên sức khỏe tôi rất suy yếu và không biết đến giờ giấc nào cho đến khi chúng tôi được công an TP Cần Thơ đến nhận về địa phương, khi ngôi trên xe, tôi được nghe một viên công an nói” do mưa quá lớn nên bị lạc đường trong thành phố suốt mấy tiếng đồng hồ nên phải đến rước trễ...” chúng tôi bị đưa về công an Cần Thơ vào khoản gần sáng (ở gần Phà cần thơ) mưa vẫn cứ mãi rơi... mãi rơi khi lớn khi nhỏ hạt suốt ngày, đến tối ngày 24 chúng tôi được công an quận Ô Môn đến nhận và đưa về nhà, tạm dứt những ngày chúng tôi bị quản thúc. Nhưng những hạt mưa vẫn còn tí tách rơi trên mái ngói khi lác đác khi nặng hạt cho đến khoản 10g trưa ngày 25, tôi thấy trời mới dứt mưa... Âu có phải là duyên số:
    “Trời... Thu ãm đạm ai bi,
    Nạn tai vương vấn bởi vì trời riêng” ?


    Mùa Pháp nạn tháng hai, năm Tân Tỵ.
    Phù Vân Tuệ Nữ.


    ***
    Kính mừng Đại Lễ Đản Sinh
    ĐỨC HUỲNH GIÁO CHỦ PHẬT-GIÁO HÀO-HẢO

    Thầy ơi! Đông đã đến sao lòng con vẫn ấm,
    Ấm tình Thầy, ấm với đạo cao siêu.
    Hạnh phúc thay trong cõi tạm quạnh hiu,
    Được có đấng đại từ nay xuất thế.
    Chín chín năm kỉ niệm ngày trọng lễ,
    Ngày 25 tháng 11 Kỷ Mùi.
    Cõi Ta Bà tiếp nhận đại tin vui,
    Bậc đại trí Thầy trời, Người hạ giáng.
    Đây tướng hảo đủ đầy ngời sáng lạng,
    Đây Biện Tài, Trí Tuệ rõ suốt thông.
    Tạo Huỳnh Danh Thanh xác trẻ tuổi hồng,
    Lại Thị Hiện làm con Ông, Bà Cả.
    Thuở còn trẻ sống đời đầy Thanh Nhã,
    Ít nói cười, ít tiêu khiển vui chơi.
    Lại tỏ ra khác hẳn với người đời,
    Thích tìm chỗ tịch trầm ngồi suy tưởng.
    Tuy còn trẻ mà lòng Ngài cao thượng,
    Lộ Từ Bi với Tất cả muôn loài.
    Khi trưởng thành càng tuyệt diệu ai ơi!
    Đối với chuyện ái tình Ngài cự tuyệt.
    Trãi qua cơn bịnh tình nhiều thống thiết,
    Ngài hoát nhiên tỏ ngộ máy huyền cơ.
    Ngài nghiệm suy đã đúng lúc đúng giờ,
    Lập hương án cáo Hoàng Thiên khai đạo.
    Từ dạo ấy nơi cõi đời khổ não,
    Đã có nguồn chánh pháp giải sầu ưu.
    Đã có danh Hòa Hảo giải oán cừu,
    Đã có Phật Giáo đời khai đuốc sáng.
    Nay kỉ niệm ngày Tôn Sư Khánh Đản,
    Lòng con mừng sao tả hết tâm tư.
    Chỉ lặng thinh nhìn gương tướng đại từ,
    Rồi kỉnh lễ mỉm cười cùng Sư Phụ.
    Con vẫn biết đạo vốn ngoài ngôn ngữ,
    Không luận bàn không tô vẽ chi thêm.
    Nhưng Thầy ơi! Ơn Thầy nặng trong tim,
    Dẫu có nói suốt đời không hết được.
    Con chỉ biết dùng văn từ non nớt,
    Tỏ lòng con ghi kính đấng cha lành.
    Suốt đời con nguyện làm kiếp chim xanh,
    Loan tin báo điều cha lành giáo huấn.
    Trời đông lạnh lòng môn đồ không lạnh,
    Vì ấm tình, ấm đạo của Thầy ban.
    Duyên lành thay! Diễm phúc thay vô vàn,
    Vị tằng hữu hà kỳ vị tằng hữu.
    Đồng đạo ơi! Đây lời tôi nhắn nhủ,
    Rán bền lòng chặt dạ vững niềm tin.
    Suốt đời ta nguyện gắng sức giữ gìn,
    Trọn đời, đạo tâm linh nguyền trau sữa.
    Nghiêm hạnh giới tám điều ta đã hứa,
    Nguyện trọn lành, trọn sáng được mới thôi.
    Ít vần thơ tỏ lòng dạ đã rồi,
    Xin kính chúc đạo đồng luôn tinh tấn.


    Lạc Nhàn Trang, mùa đông ngày 21 tháng 11 Niên Mậu Tuất.
    Nhàn Thanh Cư Sỉ
    kính bút.


    ****
    Liên Tôn Mở Hội

    [​IMG]

    Đại hội Liên Tôn đang mở ra,
    Tìm phương giải cứu nước non nhà.
    Quang hưng Đại Việt nền văn hiến,
    Quét sạch tà quyền bọn quỷ ma.
    Liên Tôn đại hội mở khai,
    Nội dung, mục đích vai Diên Hồng.
    Dân tộc Việt một lòng quyết tử,
    Đem máu xương gìn giữ non sông.
    Nêu gương con cháu Lạc Hồng,
    Nhứt tâm bảo vệ giống dòng Tiên Long.
    Bọn Tàu Cộng hằng mong thôn tính,
    Đám gia nô quyết định chuyển giao.
    Thành Đô kết ước năm nào,
    Tiền trao chia chác làm sao chối từ!?
    Cả bọn chúng vô tư toại hưởng,
    Lo ăn chơi vui sướng phì da.
    Kể chi còn mất nước nhà,
    Bao nhiêu xương máu ông cha tài bồi.
    Miễn sao được chổ ngồi chễm chệ,
    Sống cúi lòn bất kể nhục vinh.
    Làm thân trâu ngựa chí tình,
    Sẵn sàng bán nước cầu vinh nhóm- bè.
    Nội bộ Đảng chia phe kết phái,
    Sát phạt nhau chẳng ngại điều chi.
    Đồng môn, đồng chí kể gì,
    Ra tay hạ độc dứt đi mối hềm.
    Bọn Trọng lú luôn tìm mưu kế,
    Quyết tận trừ phái hệ bày Hoa.
    Để trao Tổ Quốc san hà,
    Hiến cho Trung Cộng giao hòa tình thân.
    Một lần nữa muôn dân thống khổ,
    Bị giặc Tàu đô hộ lầm than.
    Non sông chịu cảnh điêu tàn,
    Ngoại xâm, nội loạn tiêu tan nước nhà.
    Chỉ Tôn Giáo đứng ra lãnh đạo,
    Mới dẹp xong cường bạo gia nô.
    Giang san gấm vóc cơ đồ,
    Thoát vòng xiềng xích bọn Hồ Chí Minh.
    Đem hạnh phúc dân tình no ấm,
    Sống nhân văn thấm đậm nước non.
    Tự do dân chủ bảo toàn,
    Nước nhà thạnh trị vàng son đời đời.
    Nay dân tộc khắp nơi chờ đợi,
    Đại hội nầy phát khởi thành công.
    Bởi đây là hội Diên Hồng,
    Toàn dân đoàn kết đồng lòng dấn thân.
    Cơ hội đến một lần sau cuối,
    Hãy vùng lên đánh đuổi Cộng nô.
    Quyết tâm giữ lấy cơ đồ,
    Ngàn năm hòn ngọc bên bờ Viễn Đông!!!


    Cửu long giang ngày 27 tháng 09 năm 2018.
    Kính bút
    Trần Hoài Nam.

    ***


    HÀNH HƯƠNG VÙNG THÁNH ĐỊA.


    [​IMG]

    Con về đây! Đất Thánh linh Hòa Hảo,
    Là nơi Tôn Sư sinh trưởng thuở xưa.
    Cũng chốn nầy Thầy vì Đời mở Đạo,
    Độ nhân loài bằng suối pháp Phật Thừa.
    Con về đây! Thăm viếng Tổ Đình xưa,
    Lòng luôn tưởng Thầy hiện đang thuyết giáo.
    Giọng lâng lâng theo gió sớm đong đưa,
    Xoa dịu mát muôn triệu lòng điên đảo
    Con về đây! Ôi sân vườn đầy thân ái,
    Kìa… Dấu xưa còn in đậm lối mòn.
    Từ tiềm thức bỗng sáng ngời con đã thấy
    Hình ảnh Thầy hiển hiện khắp muôn phương.
    Con về đây! Đón lễ kỷ niệm vừa tròn,
    Tám mươi năm. Ngày Ân Sư xuất thế.
    Trang sử Đạo vàng ghi đậm mãi nét son,
    Đấng Cứu Khổ để lưu truyền cho hậu thế.
    Con quỳ đây! Trong tư duy lặng lẽ,
    Ngày 25… Ôi thật sự; diệu huyền!!!
    Tám mươi năm đã qua. Hôm nay sao lại thế?
    Trùng hợp với ngày… Nhân loại đón thiên niên!
    Tôn Sư ôi! Như vậy đâu chỉ có chúng con,
    Mà cả nhân loại cùng hướng về nguyện cầu ngày đó!
    Đại lễ Đản Sinh. Đúng vào ngày đầu thiên niên kỷ khó,
    Ngày diệu kỳ …Chứ nào phải ngẫu nhiên!!!
    Dân tộc Việt Nam giống Hồng Lạc hữu duyên,
    Được chư Phật và Đấng Thiên Hoàng ban phước.
    Tuyển chọn con lành lập lại thượng nguyên,
    Đồng tẩy uế trần gian đầy ô trược!
    Thương chúng sanh Thầy đâu nài cực nhọc,
    Vâng chiếu truyền xuống Hòa Hảo dụng Pháp Ân.
    Cõi trung ương trời đất đã định phần,
    Miền Nam Việt mở Long Vân tại thế.
    Đây Hòa Hảo!
    Con ngắm dòng Bảo Giang (Mê Kông) xuôi mình trôi lặng lẽ,
    Nguồn khởi đầu từ suối mát đỉnh Tuyết Sơn.
    Về nơi nầy nước chan hòa chia sẻ,
    Chảy vào lòng sông Tiền sông Hậu đến muôn phương.
    Dòng Bảo Giang! Con sông quý của quê hương,
    Đã nuôi lớn Cửu Long và Thất Sơn hùng vĩ.
    Thật hy hữu!
    Con gào to lên… Lòng vô cùng hoan hỷ;
    Hòa Hảo ơi! Vùng Thánh Địa diệu kỳ.
    Có âm, dương tụ hội đủ lý huyền vi,
    Để ban phước chở che cứu nguy chúng sanh vạn loại
    Tôn Sư ôi! Đời ngươn hạ sanh chúng lắm nạn tai,
    Xin khấn nguyện Đức Từ Bi cứu vớt.
    Cơ biến chuyển đầu thiên niên hai mươi mốt,
    Thoát khỏi vòng họa ách cảnh lầm than!
    Lễ Đản Sinh. Đúng ngày một, tháng một, năm hai ngàn,
    Lý mầu nhiệm cơ huyền. Người đời… Ai thấu đáo???
    Thánh Địa ơi! Nước bảo giang ngọt ngào quý báu,
    Con xin được uống vào và cả nước Ma Ha.
    Nguyện cầu cho khắp sanh chúng ta bà,
    Đồng được uống nước cam lồ và thoát khổ.


    Đất Thánh Mùa Đản Sinh
    Nguyễn Thị Ngọc Lan.

    =====

    [​IMG]

    VIỆT NAM TRƯỜNG CỬU.
    ===
    Việt Nam ơi! Việt Nam ơi!
    Con Hồng Cháu Lạc muôn đời sử ghi.
    Công lập quốc biên thùy ngăn giữ,
    Đuổi ngoại xâm hung cứ Nam bang.
    Non sông đặt vững âu vàng,
    Ngàn năm Văn Hiến rỡ ràng thanh danh.
    Nay bị đám lưu manh đồ đảng,
    Lũ tay sai vong bản gia nô.
    Cam tâm bán đứng cơ đồ,
    Thông qua Hội Nghị Thành Đô cả rồi!
    Giờ bọn chúng đến hồi tan rã,
    Cấu xé nhau vì bã lợi danh.
    Chia phe kết phái rành rành,
    Hai bên kình địch tranh giành vị ngôi.
    Cánh Trọng lú đang ngồi thế thủ,
    Mọi quyền uy có đủ trong tay.
    Đưa ra phương sách chiêu bài,
    Diệt trừ tham nhũng dứt ngay mối hiềm.
    Nên bọn chúng truy tìm đủ cách,
    Quyết phen nầy quét sạch đối phương.
    Rối ren nội tại chính trường,
    Một cuộc xung đột khó lường tương lai.
    Bọn Trọng lú tay sai Tàu Cộng,
    Phải tận trừ mầm móng bài Hoa.
    Quan thầy khẩu lệnh ban ra,
    Nếu ai chống lại làm ma không đầu.
    Phe Tấn Dũng lo rầu áo não,
    Đang tìm phương “ đại náo “ mới xong.
    Ngặt vì vi cánh long đong,
    Đa số bị tó khó mong vẫy vùng.
    Thời vận đến đường cùng băng đảng,
    Quỷ trừ ma thanh toán lẫn nhau.
    Thắng thua chưa rõ thế nào,
    Bên thì đón Mỹ, bên chào Trung Hoa.
    Phía thân Mỹ xem ra hợp lẽ,
    Được lòng dân vui vẻ hoan nghinh.
    Bởi khi được Mỹ giúp mình,
    Dồi dào kinh tế dân tình ấm no.
    Nhóm thân Cộng chuyên lo phục vụ,
    Đứng sau lưng Trọng lú vuốt ve.
    Mặc cho Tàu Cộng cổ đè,
    Cúi đầu vâng lịnh để nghe quan Thầy.
    Cả bọn chúng một bầy nô lệ,
    Lo vinh thân nào kể nước non.
    Miễn sao chiếc ghế bảo toàn,
    Giang sơn Tổ Quốc mất còn cũng thây.
    Mãi bợ đỡ quan thầy Tàu Cộng,
    Bởi cùng phe chết sống có nhau.
    Chúng quên mối hận đồng bào,
    Ngàn năm đô hộ giặc Tàu nát tan.
    Chúng gieo rắc lầm than dân tộc,
    Cảnh đọa đày chết choc tang thương.
    Xóm làng điêu đứng thê lương,
    Dân tình khốn khổ họa ương tận cùng.
    Bọn thống trị ung dung tự tại,
    Lo vét vơ của cải, tài nguyên.
    Nhân dân sống cảnh xích xiềng,
    Lầm than cơ cực triền miên khốn nàn.
    Lũ bán nước lại càng hãnh diện,
    Nắm chân Tàu vinh hiển nhóm phe.
    Gớm thay một lũ cá mè,
    Tội đồ phản quốc dấu che được nào!!?
    Đại tội ấy trước sau phải trả,
    Trốn đi đâu khỏi họa vây quanh.
    Tội đà thấu đến trời xanh,
    Tru di tam tộc, chưa đành lòng dân.
    Dù Trung quốc dành sân cho thoát,
    Nhưng lưới trời chẳng lọt được đâu.
    Chỉ có thức tỉnh quày đầu,
    Ăn năn hối cải mong cầu dân tha.
    Lo xây dựng nước nhà cường thịnh,
    Dứt Cộng Tàu đừng dính dáng chi.
    Chúng đâu có tốt lành gì,
    Chỉ mưu lấn chiếm biên thùy mà thôi.
    Không có Mỹ mất rồi nước Việt,
    Có còn đâu oanh liệt ngàn xưa.
    Xâm lăng Tàu Cộng đâu chừa,
    Đó là giấc mộng từ xưa đến giờ.
    Thế chiến lược đang chờ cơ hội,
    Thuận xuôi bườm chúng trỗi binh ngay.
    Toàn dân nước Việt hôm nay,
    Đứng lên chuẩn bị chống bài ngoại xâm.
    Thêm giặc nội âm thầm bán nước,
    Chúng sẳn sàng cổng rước voi vày.
    Đem bọn bành trướng sang đây,
    Để biến nước nầy thành một tiểu bang.
    Dân sẽ khổ lầm than lần nữa,
    Đám gia nô mở cửa chúng vô.
    Mưu toan dâng hết cơ đồ,
    Cho phường giặc ngoại tha hồ tung tăng.
    Bọn Tàu tặc đã hằng mưu tính,
    Mở công ty đưa lính vào đây.
    Khí tài chiến cụ đủ đầy,
    Thực hiện chiến thuật chờ ngày dấy binh.
    Chúng đâu nhớ dân tình Đại Việt,
    Cùng nhứt tâm tiêu diệt thù chung.
    Dù đến hơi thở cuối cùng,
    Cũng đem xương máu oai hung đập tan.
    Nào Trưng, Triệu sử vàng ghi tạc,
    Lý, Trần, Lê khúc hát khải hoàn.
    Tấm gương Phù Đổng hiên ngang,
    Làm cho Bắc địch ngỡ ngàng mấy phen.
    Dân Đại Việt chẳng hèn đâu nhé,
    Giết giặc thù như ngóe như rơm.
    Đừng hòng ye thế đạn bom,
    Mượn tay bán nước mà hờm xâm lăng.
    Đả đảo bọn lăng nhăng phản quốc,
    Sống cúi lòn gieo rắc họa ương.
    Việt Nam đứng vững miên trường,
    Viễn Đông hòn ngọc, Hùng Vương đời đời!!!

    Cửu Long, ngày Quốc hận 2018.
    Bút giả
    Quốc Việt Nguyễn.


    ***
    [​IMG]

    Kỷ niệm ngày ĐỨC THẦY vắng mặt (25-02 ÂL nhuần năm Đinh Hợi 1947)

    Hôm ấy hai lăm nhuần tháng hai,
    Mùa xuân đinh hợi, một đêm dài.
    Hung tin bay khắp vùng trời Đạo,
    Máu lệ tuôn tràn thảm họa tai.

    Kẻ dữ quyết tâm hãm hại Thầy,
    Thi hành ám kế bởi ganh tài.
    Đạn bay súng nổ rền đêm hợp,
    Từ đó Kim Sơn bặt gót hài.

    Thương nhớ chất chồng theotháng năm,
    Tin lành vẫn khuất tận xa xăm.
    Không gian chuyển động xoay vần đến,
    Mưa bão dập dồn năm bảy lăm.

    Từ ấy xuân về xuân lại đi.
    Nơi thành dũ lý nỗi sầu ly.
    Môn đồ ngóng đợi Thầy quay gót,
    Giải cứu đưa sang núi Tây Kỳ.

    Thầy hỡi mấy mươi lần lárụng,
    Hãi hùng mưa gió nhuộm tan thương...
    Ngôi nhà Tam Bảo bay lăn lóc,
    Máu lệ đồ nhi đổ ngập đường!

    Trunghiếu con nguyền quyết gắng công
    Giữ gìn Đạo Pháp chẳng xao lòng.
    Cho dù phải thác đền Ân cả,
    Thỏa dạ quần hồng chí nguyện xong.

    Đầu Xuân 2018

    ***
    TIẾNG DẾ CANH TRƯỜNG

    --
    Canh trường tiếng dế kêu vang,
    Phải chăng dế cũng riêng than phận mình!
    Ân Tôn Sư muôn nghìn chưa trả,
    Nghĩa đồng môn cũng quá khắc sâu,
    Giờ nầy chẳng biết nghĩ sao?
    Chỉ nhìn thấy cảnh mà đau đớn lòng!
    Hỡi ông tạo! Sao không tương tiếp,
    Ðể cầu ô lỗi nhịp sông ngân;
    Lòng đây tan nát như dần,
    Bi, hoan, ly, hiệp mấy lần bể dâu!
    Người hữu chí tìm cầu Phật học,
    Không có nơi trường ốc chánh quy,
    Chương trình thống nhất thực thi,
    Mạnh ai nấy vẽ mấy khi nên tài!
    Nền giáo dục chớ sai trình-độ,
    Từ sơ cơ, đến chỗ cao hơn,
    Ví như cung phím điệu đờn,
    Lên dây đúng với tiếng đàn kỳ thanh.
    Vừa khả năng học hành khôngchán,
    Quá sức mình khó rán lâu dài.
    Chương trình có thể đổi thay,
    Tùy theo bước tiến của rày học viên.
    Mục đích chính tinh chuyên Phật học,
    Ngoài ra còn khoa học phải thông,
    Trên hai bình diện song song,
    Tài năng, đức độ vẫn đồng tiếnluôn.
    Việc thành, bại là trường kinh nghiệm,
    Tinh tấn lên để chiếm mục tiêu,
    Tu không nhân ngã mới siêu,
    Học còn tự ái là điều lầm sai.
    Kẻ dở có người hay giúp đỡ,
    Thương lẫn nhau nhắc nhở cho nhau;
    Ngoài tình chủng tộc đồng bào,
    Còn tình đồng đạo thắm màu từ bi.
    Nay cần học, mai thì không dở,
    Siêng học hành là cớ tiến thân;
    Tu cho giải thoát tinh thần,
    Học cho sáng suốt diệt lần vô-minh.
    Cùng hướng mặt nên nhìn gương trước,
    Cùng so chân từng bước vững vàng;
    Tiến lên cho kịp thời gian,
    Trời xanh bao nỡ phũ phàng người ngay.
    Thấy em cháu không ai hướng dẫn,
    Cảnh tình kia số phận đáng thương;
    Bao phen thức suốt canh trường,
    Nhưng chưa có một con đường khác hơn.
    Mong tất cả xét nguyên nhân ấy,
    Mà cảm thông lẽ phải dùm cho;
    Hoặc chờ xuôi gió thuận đò,
    Hoặc còn tha thiết hẹn hò ngày mai.


    Hè, năm Kỹ Mão (1999)
    Cư sĩ NVĐ

    ***
    CON MUỖI
    Muỗi ơi mi cắn ta chi,
    Mi gầm mi thét làm gì bên tai.
    Giỏi chi kim nhọn khoe tài,
    Vo ve cho lắm cũng loài hóa sanh.
    Tụi mi là thứ hôi tanh,
    Sống trên xương máu chúng sanh mỗi ngày.
    Ai nguyền ai rủa mặc ai,
    Mặt chay mày đá miễn bây no lòng.
    Bị người cắn, mi đau không,
    Cắn người mi thấy bất công chăng là?
    Ta theo giáo lý Phật Ðà,
    Từ bi ta giữ để mà mặc mi.
    E khi mi gặp khói cay,
    Ðông phong thổi đến ắt mi bay hồn!
    Chữ rằng họa phước vô môn,
    Mi gieo ác nghiệp có tồn tại đâu.
    Hóa sanh mà sống bao lâu
    Máu me mi biết, biết đâu chuyện người,
    Nhìn mi ta bắt tức cười!
    Ngu si một lũ giữa trời hoàng hôn,
    Trời sanh con muỗi ác ôn!


    Mùa Ðông, năm Mậu Thân 1968
    Cư sĩ NVĐ

    ***

    Cảm Tác

    [​IMG]

    Những bấy năm trường lạc chữ tu,

    Say mê vật chất đạo lu bù.
    Nào hay sự thế đa sầu khổ,
    Chẳng biết tình đời lắm ám u.
    Mộng tưởng Nam Kha vô hiện hữu,
    Dã Tràng xe cát phí công phu.
    Nay đà thức tỉnh quay về lại,
    Dốc chí ngày kia thoát ngục tù.

    ***
    Kiếp chót này đây sớm liệu bề,
    Tìm đường giải thoát khỏi cơn mê.
    Trần gian khổ nhọc đừng ham ở,
    Tịnh Độ nhàn vui hãy gắng về.
    Sá quản tình đời câu mặn lạt,
    Chi màng thế sự tiếng khen chê.
    Thành tâm nguyện khẩn từ bi độ,
    Ái, ố, sân, si thảy đoạn tề.

    Phù Vân

    ***

    DI BÚT THƯ

    Vông chìm, đá nổi ai ngờ,
    Chuyện đời xét kỹ càng ngơ ngẩn nhiều.
    Lợi danh là thứ mây chiều,
    Hồi chuông cảnh tỉnh gặp điều khó thay!
    Tâm bình hồ lặng mấy ai?
    Niệm Bồ Đề chú đổi thay lòng phàm.
    Đường tu phải biết thích ham,
    Quên ăn, biếng ngủ học làm Phật Tiên.
    Ngày hằng chăm sóc hoa liên,
    Chớ tham chi những của tiền đầy kho.
    Sợ vô thường, sợ trễ đò,
    Tử sanh đâu có hẹn hò ngày mai.
    Thấy người sai, ta đừng sai,
    Ta người sai hết dù ai cũng buồn!
    Bên ta vẫn có hằng muôn,
    Mắt đời theo dõi tấn tuồng dở hay.
    Mọi hành động kể từ đây,
    Nhà tu kinh nghiệm hơn ngày đã qua.
    Bại, thành do ở nơi ta,
    Không do trời khiến, Phật Đà độ đâu!
    Sen vàng mọc giữa đồng sâu,
    Là điều nguyện ước, là đầu điển kinh.
    Tình thương chung là tình Tiên Phật,
    Tình thương riêng tánh chất tục phàm.
    Khối tình riêng chớ quá tham,
    Thương chung nhân loại Bắc, Nam đồng bào.
    Thấy sai lầm phải mau cải thiện,
    Đừng chạy theo tà kiến thì nguy.
    Tự ta chọn một lối đi,
    Đi theo tà giáo, hoặc đi thiên đường!
    Sáng suốt được chủ trương tự vệ,
    Ngu muội làm nô lệ suốt đời,
    Mạn thuyền trôi giạt bể khơi,
    Lầm đèn định hướng, bởi trời mù sương.
    Chớ trách Phật không thương chẳng cứu,
    Mà tại ta chưa đủ trí, tâm.
    Cơ thâm tất họa diệt tham,
    Là câu “ngạn ngữ” nghìn năm vẫn còn.
    Không thể vào núi non, tự viện,
    Hoặc lên mây xuống biển yên thân.
    Chỉ gìn lòng dạ chánh chân,
    Mới là giải thoát, mới nhân quả lành.
    Tu nhờ học mới sanh trí huệ,
    Tu phải hành chớ để mê si.
    Dù rằng tình cảnh thế ni;
    Với gương từ mẫn không chi phai mờ.
    Việc đáng sửa đừng chờ mai mốt,
    Nếu xét ra điều tốt, phải hành;
    Cho đời ta sống cao thanh,
    Cho quê hương đẹp, cho tình đạo thiêng.
    Thân nương tựa cửa thiền cũng vậy,
    Chỗ phải lo khó mấy vẫn lo,
    Nhược bằng trái lại, để cho,
    Cả chư thiện tín thừa lo chuyện này.
    Nguồn tài chánh từ đây nên rõ,
    Càng vẫy vùng càng khó cho thân,
    Thuyền đi sông bể phải cần,
    Cạn sâu uốn khúc dò lần mà đi.
    Trời sanh voi vẫn thì sanh cỏ,
    Đừng đem châu, đổi thỏ bắn chim.
    Ngọc châu nếu mất khó tìm,
    Thỏ, chim là thú rừng thiêng thiếu gì.
    Kiểm điểm lại hành vi hằng nhật,
    Tâm tánh mình chân thực hay chưa?,
    Chưa thì cố gắng răn chừa,
    Dù rằng trời chuyển, không mưa cũng đừng.
    Tránh xa kẻ bợ bưng quyền thế,
    Ăn cơm no, đập bể bát thầy.
    Nghĩ buồn cho hạng người này,
    Quanh năm chỉ biết làm bầy cừu non.
    Giúp sức cọp lại còn khoe trí,
    Miệng uênh oang đạo lý từ bi,
    Làm cho chánh pháp càng nguy,
    Tiềm năng Phật giáo phải suy thoái dần.
    Phật giáo phải là chân Phật giáo,
    Đạo phải là chánh đạo Thích Ca,
    Không lầm dụng ý điêu ngoa,
    Chiêu bài đầu độc gây ra rối cuồng.
    Lúc nào cũng giữ luôn giới luật,
    Giới luật là hạnh đức tối cần,
    Cũng như làm một công dân,
    Sống ngoài Hiến pháp là phần bất lương.
    Đạo như thế chủ trương như thế,
    Sức sinh tồn khôn thể dài lâu,
    Thời gian nước chảy qua cầu.
    Luật bù trừ cũng đáo đầu khổ thay!
    Nước đến chơn không tài nào nhảy,
    Thần chết kề e lại khó ngăn,
    Tội thì đọa, phước siêu thăng.
    Chỉ bao nhiêu đó lẽ hằng xưa nay.
    Nhà tu biết sửa ngay tánh tục,
    Nghị lực đầy trong lúc tư duy,
    Được an vui, hoặc khổ nguy,
    Do ta tác tạo cần gì hỏi ai!
    Tâm ngay thẳng là tài học Phật,
    Tánh điêu ngoa là thuật Ma Vương,
    Trong hai đường hướng chủ trương
    Tự mình xét nét mình đương sự nào?
    Đừng tưởng lầm trời cao chẳng biết,
    Một nhịp tim sinh diệt Trời hay,
    Nhưng còn thưởng phạt sau nầy,
    Làm người chỉ sợ đến ngày đó thôi.
    Phải lui chân xa nơi vực thẩm,
    Càng a dua càng lắm bẩn nhơ,
    Thấp cao chỉ một nước cờ,
    Khi hồi tâm lại mới ngơ ngẫn nhiều.
    Thấy biết người là điều rất khó,
    Thấy biết mình đâu có dễ hơn.
    Muốn thành chánh nghĩa tu chơn
    Cả hai bước đúng theo chân Thánh Hiền.
    Dừng tâm lại lặng yên chút nữa,
    Ham muốn nhiều lần lựa biến đi,
    Dù rằng Phật đủ từ bi,
    Nhưng không có thể sửa thì quả nhân.
    Hãy bình tỉnh trong cơn bệnh hoạn.
    Huân tập nhiều pháp quán nhiệm mầu.
    Cội nguồn sinh tử từ đâu,
    Quẩn quanh trong cảnh bể dâu sáu đường.
    Lẽ sinh diệt khó lường tính kịp
    Hợp rồi tan, vạn kiếp đã qua,
    Không cần giải thích gần xa,
    Đạo là bến giác,đời là bể mê
    Kẻ than khóc, người về chín suối
    Người sống còn buồn tủi đau thương.
    Mắt đây thấy cảnh vô thường.
    Bâng khuâng tất dạ đoạn trường từng giây
    Quỉ Vương dụng đủ đầy thủ đoạn
    Dùng nước sơn bóng láng bề ngoài.
    Dắt người, dẫn chúng lầm sai,
    Điêu ngoa, lừa bịp độc tài mà thôi.
    Nhiều thiền viện làm tồi thêm nữa,
    Nước ma ha chẳng rửa lòng phàm,
    Ố hoen trong cửa già lam,
    Làm cho bá tánh phải càng chán luôn.
    Quốc gia đang trên đường suy yếu!,
    Phật giáo đang hứng chịu pháp nàn,
    Lòng đây cảm thấy xốn xang,
    Việt nam rồi sẽ trôi ngàn về đâu?.
    Thân vương phải mưu cầu sự sống,
    Thế mà ai có thấu hay chăng,
    Hay là cứ mãi ngày hằng,
    “Nồi cơm trách cá” giữ ăn làm đầu?.
    Nét mực tàu làm đau lòng gỗ,
    Đây vẫn là đại lộ tiến thân,
    Tiến cho đạo được toàn chân,
    Tiến cho đời được tân dân thới bình.
    Hồ chưa lặng trăng thinh chưa hiện,
    Thế chẳng qua là chuyện thường tình,
    Lòng tham vốn gốc vô minh
    Chánh danh tam độc, nhân tình thì thua.
    Tam độc đến đình, chùa bại hoại,
    Tam độc về nội, ngoại xa nhau,
    Không riêng là tổ chức nào,
    Quốc gia, tôn giáo đã đau đớn nhiều.
    Miệng luôn nói cao siêu “vô ngã”,
    Tâm bày trò “quỉ phá nhà chay”.
    Phải chăng đây đã đến ngày,
    Phật trời phân định đổi thay, địa cầu.
    Khắp thế giới năm châu biến động,
    Thời kỳ nầy mạng sống chúng sanh,
    Treo chuông như sợi chỉ mành,
    Rồi đây chưa biết dữ lành thể nao?.
    Phải ý thức kịp trào lưu mới,
    Cùng so chân tiến tới tự do.
    Thuận buồm trời đất giúp cho,
    Ví bằng ngược gió mình lo tự mình.
    Chân thật đối trước tình đoàn thể,
    Chính trị xài với kẻ địch quân.
    Lợi bao nhiêu, lợi cũng đừng,
    Bởi đây là chỗ bịp dân bất lành.
    Đạo không được đắc thành vị quả,
    Đời không nên phẩm giá con người.
    Sanh ra ở giữa đất trời,
    Chết lưu tiếng xấu lại đời nghìn thu.
    Ý thức việc bớt thù, thêm bạn,
    Đừng quên câu “đèn sáng, mực đen”.
    Trong đầm mới có hoa sen,
    Trên đồi mới có ngọn đèn định phương.
    Hãy biết lẽ” chon thường ứng vật”,
    Bởi đây là vốn thật Đạo-Trung.
    Ba nền học thuyết đều dùng,
    Về Thần, về Phật cũng từng ấy ra.
    Mình biết mình, hơn là ai hết,
    Danh giả danh, sơn phết ích chi.
    Con đường tự giác lần đi,
    Hơn nhau ở chỗ thường qui vẹn gìn.
    Tình thương chung là tình Tiên, Phật,
    Tình thương riêng chưa thật là tu.
    Ngọn đèn trí huệ mờ lu,
    Khoe khoang cho lắm công phu khó thành.
    Thiền Tịnh phải song hành thiết thực,
    Chung qui đều cắt đứt vọng tâm.
    Đạt ngay diệu lý thậm thâm,
    Đây là cứu cánh khỏi tầm đâu xa.
    Hãy tìm xét tâm ta mấy lược,
    Thấy chỗ nào chưa được sửa ngay.
    Tánh mình chẳng sớm đổi thay,
    Ở ăn không tốt nào ai cảm tình.
    Phật dầu có hiển linh từ ái,
    Cũng độ trong lẽ phải công bằng.
    Nhà tu muốn được siêu thăng,
    Thân, tâm, miệng, lưỡi dối gian phải chừa.
    Không kẻ ghét, người ưa thái quá,
    Không sống theo bản, ngã bẩm sinh,
    Dù trong cốt nhục chi tình,
    Hay người ngoài cũng đối, nhìn như nhau.
    Được hữu phước tài cao đức trọng,
    Chớ khinh người đời sống dại khờ.
    Việc làm hợp lý, tình, cơ,
    Và không theo lối mộng mơ giấc nồng.
    Dưỡng tam độc thì không sáng suốt,
    Thiếu giới răn thì đức suy dần.
    Bại thành đều có nguyên nhân,
    Đừng cho tội lỗi nhiều lần diễn ra.
    Tứ Quán Pháp tìm tra kỹ lưỡng,
    Ngũ Uẩn kia chớ vướng uẩn nào.
    Chơn-tâm đừng có lãng xao,
    Tịnh vô nhứt vật sớm vào cửa không.
    Giữ tự tánh là công trọng nhứt,
    Bình đẳng tâm là đức thiền na.
    Dù rằng chủng tộc khác xa,
    Nhưng về Phật tánh xét ra vẫn đồng.
    Tám muôn pháp ở trong Phật giáo
    Biết dụng là chính đạo Thích Ca
    Lợi dân, ích nước, yên nhà,
    Đó là phương tiện của nhà chơn tu.
    Xưa Bồ Tát mặc dù chưa nguyện,
    Về Tây phương vĩnh viễn vui nhàn.
    Các Ngài thị hiện thế gian,
    Độ cho sanh chúng khổ nàn bớt đi.
    Gương hạnh đức từ bi kính mến,
    Trách nhiệm này truyền đến chúng ta.
    Dù con đức chẳng bằng cha,
    Nhưng đường chánh giác phải là tiến theo.
    Đường nghìn dậm qua đèo xuống đảnh.
    Biết bao nhiêu tình cảnh trái ngang.
    Muốn cho rõ mặt thau vàng,
    Phải là nấu lọc sôi tràn mấy phen.
    Danh lợi giả, đua chen chi lắm,
    Nước sông Hằng gội tắm tốt hơn.
    “Lôi Âm giục khởi tiếng đờn”
    Chừng ni mới thấy Thất Sơn nhiệm mầu.
    Trải qua cuộc khổ đau từng đoạn.
    Người hiền lành gặp đặng mưa ngâu
    Ngày nào ô thước bắt cầu,
    Thầy trò xum hợp hát câu thanh bình.
    Đời tận thế nhân tình gian dối.
    Nếu người không sửa đổi tâm mình,
    Đến khi quả đất biến hình,
    Phật không cứu được dù tình Phật thương.
    Bước tiến có hai đường trong ,đục,
    Trong thì siêu, đục phải luân trầm
    Sử xanh ghi chép nghìn năm,
    Đó là nhân quả không lầm xưa nay.
    Hạng quê dốt hoặc tài xuất chúng,
    Tưởng cũng nên biết dụng lương tâm.
    Lương tâm biết dụng không lầm,
    Đời cao luân lý, đạo làm Phật Tiên.
    Khôn ngoan tức lành duyên với Phật.
    Khôn quỉ là thất đức không nên.
    Khôn ngoan thì được vững bền,
    Khôn theo ma quỉ kề bên tử thần.
    Đời lắm kẻ lấy ân làm oán,
    Dùng sức người bẻ nạn chống trời,
    Vô thần làm chuyện trò chơi,
    Xe đồng cánh chấu khó thời trở ngăn!
    Đạo Phật giáo dù rằng pháp nạn,
    Trải qua rồi quang đãng thường nhiên
    Bởi nhờ thánh tử trung kiên
    Giáo tôn sinh mạng gắn liền với nhau.
    Trang sử cũ đến trào lưu mới,
    Bồ Tát “Quyền” tiến tới tự do.
    Đây là cũng một vai trò,
    Nhà tu không thể hẹn hò mốt mai.
    Tu khoe khoang là tài gian dối,
    Tu riêng mình là lối tham sanh.
    Phật xưa khi đã đắc thành,
    Hiến thân cho cả chúng sinh được nhờ.
    Nợ tứ ân hiện giờ phải trả,
    Nhà tu không còn lạ chuyện này.
    Bởi là di giáo của Thầy,
    Khuyên đừng xao lãng những ngày Thầy xa.
    Niệm Phật phải thiết tha, tín, nguyện.
    Nhứt tâm đừng xao xuyến vọng trần,
    Lâu ngày tập luyện thêm dần,
    Chớ không thể niệm đôi lần được đâu.
    Hãy ví mình lá dâu quý giá,
    Cho tằm ăn để nhả tơ lòng,
    Giúp đời trong cảnh lạnh nồng.
    Đừng như cừu giúp no lòng hổ lang.
    Tu ham được giàu sang tu dối,
    Tu thanh bần theo lối Thánh Hiền.
    Ngày xưa vì đức, vì duyên,
    Nay vì tâm lý và tiền mà thôi.
    Khẩu nghiệp nặng cuộc đời bất ổn.
    Hại bản thân thương tổn đức lành,
    Đã tu không được đắc thành,
    Mà còn bị nghiệp hại mình tối đen.
    Nghiệp là thứ thói quen lũy kiếp.
    Mà kiếp nầy diễn tiếp sinh ra.
    Hiền lành, hung ác, xấu xa,
    Gốc xưa do chỗ tâm ta tạo thành.
    Ai cũng muốn vãng sanh Cực Lạc,
    Phương pháp hành để đạt thì không.
    Mò trăng đáy nước khó mong,
    Khuyên nên cố gắng cho lòng đừng phai.
    Khen thì mừng, chê bai thì giận,
    Là lập trường chưa thật vững đâu,
    Mực tàu nẻ thẳng gỗ đau.
    Từ nan nét mực gỗ sao nên hình.
    Tuy trời đất rộng thinh thế mấy,
    Luật tự nhiên đào thải công bằng.
    Dù người có lắm tài năng,
    Cũng không tránh khỏi lẽ hằng xưa nay.
    Thân hành đạo lạt chay cực khổ,
    Phải tu cho đắc ngộ Phật tâm,
    Mỗi khi đi, đứng, ngồi, nằm,
    Đừng quên kiểm điểm lại tâm tánh mình.
    Tứ-Y-Pháp theo kinh diễn nghĩa,
    Dịch viết nhiều ý nghĩa phải sai,
    Phật xưa cho phép điều này,
    Người tu phải biết đúng sai mà làm,
    Đạo mê tín chùa am bối rối,
    Theo dị đoan là lối ngu dân.
    Đạo suy nước thoái bộ dần,
    Ai người hữu trí phải cần thấy xa.
    Dụng khoa học xét qua Phật học,
    Thực tế là chính gốc Thích-Ca.
    Viễn vông vốn thật đạo tà,
    Giáo tôn từ-khước, quốc gia không xài.
    Dù tình thế đổi thay mấy lược,
    Dù tự do sớm được hay không
    Trước sau nguyện sẽ gắng công,
    Xin chư thánh tử chứng lòng đấy cho.
    Xá chi bệnh giày vò tang tóc,
    Thân chỉ còn da bọc lấy xương.
    Nhưng tinh thần vẫn kiên cường,
    So cùng tuế nguyệt mà lường lòng đây.
    Quyết đáp lại công Thầy, ân đạo,
    Làm sáng danh Hòa Hảo năm châu.
    Cờ tự do cắt mạch sầu,
    Muôn dân chung sống với câu thanh nhàn.
    Tuồng dâu bể bi, hoan, ly, hiệp,
    Lẽ vô thường diễn tiếp luôn luôn,
    Xa cháu em cảm thấy buồn,
    Để bao kỷ niệm trên đường ra đi.
    Kẻ ở lại người đi, đi mãi,
    Không hẹn ngày trở lại gặp nhau.
    Vần thơ vĩnh biệt mến chào,
    Cháu em, đoàn thể, đồng bào Việt Nam.


    Quê nhà mùa Đông năm Tân Mão (2011)
    Cư sĩ Huyền Minh

    ***

    GỞI BẠN ĐƯỜNG XA

    Lắm lúc truân chuyên để thử lòng
    Hỡi người lữ khách cảnh trời đông.
    Quê hương ngào ngạt tình thâm thúy
    Đất Thánh Hòa thôn Đạo mặn nồng.
    Dầu phải đẩy đưa trong cuộc sống
    Nhìn về quê mẹ vẫn hoài mong.
    Khắc ghi lời dạy ngày sum hợp
    'Dựng cuộc hòa minh khắp ĐẠI ĐỒNG'.

    ***
    Kết nối vòng tay giữa cuộc đời

    Nghĩa tình bằng hữu chẳng hề lơi.
    Hướng nhìn tạo hóa dần xoay chuyển
    Kịp lúc rồi ta sẽ thức thời.
    Thức thời tỉnh mộng giấc Nam Kha
    Tạo chút phước duyên ấy cội nhà.
    Nối chí Cha Ông tròn đức hạnh
    Một ngày sum hợp khải hoàn ca.

    ***
    Từng hồi chuông đổ canh thâu
    Là trăm nghìn tiếng gợi sầu lòng con.
    Chim quyên nhớ nước nhớ non

    Còn con thương đạo lòng son nhớ Thầy.
    ---
    Để nhớ lời Thầy dạy:
    "Tuy là hữu ảnh vô hình

    Chớ dân lòng tưởng sân trình đáo lai"
    ---
    "Trí thần nhớ đến tiếng quyên

    Gọi hồn cố quốc sầu riêng một mình".
    Nam Mô A Di Đà Phật.
    Huyền Không

    ***

    VIỆT NAM; NHỮNG MÙA XUÂN LY LOẠN.

    ~000~

    Điệp khúc Đông tàn Xuân lại đến,
    Ngoài trời đêm xào xạc gió giao mùa.
    Như khuấy động tâm tư từ sâu thẳm,
    Ta nghe hồn xao xuyến nỗi buồn đau!

    Từ muôn thuở… Tết cổ truyền dân tộc,
    Đón Xuân về vui buổi tiệc đoàn viên.
    Chúc tụng nhau điều tốt đẹp bình yên,
    Sang năm mới đặng an khang thịnh vượng.

    Nhưng! Non thế kỷ chỉ còn là “ Xuân gượng”
    Tết cổ truyền dân tộc; nhuộm màu tang.
    Bởi lũ người vong bản dạ tham tàn,
    Thờ chủ nghĩa vô thần và độc đảng!

    Xưa… Đinh Hợi ...Một Mùa Xuân ly loạn,
    Đức Giáo Chủ thọ nàn do bè lũ vô nhân.
    Kể từ ấy… Thầy băng mình khuất dặm,
    Non nước nầy năm tháng khóc tang thương!

    Xuân Mậu Thân… Sau thời khắc đón giao thừa,
    Dân Nam Việt đang an lành say giấc điệp.
    Bỗng súng đạn nổ từ đâu…Ôi! kinh kiếp,
    Đã cướp đi hằng vạn mạng dân lành!

    Từ ấy…Xuân cứ mãi triền miên chinh chiến,
    Súng đạn Tàu cùng bè đảng Hán nô.
    Chúng quyết giành chiếm đoạt mảnh cơ đồ
    Khiến non nước tuôn dầm dề lệ máu!


    Một chín bảy lăm… Mùa Xuân Ất Mão,
    Cuộc đỗi đời…Màn tăm tối phũ quê hương
    Toàn dân Việt đành sống kiếp đau thương
    Dưới chính sách bạo tàn phi đạo đức!!!

    Nay Kỷ Hợi…Tết cổ truyền Xuân bước sang
    Thềm năm mới:Thấy Dân Oan đầy khắp ngõ
    Sống vất vưởng dưới màn trời, chiếu đất” nhìn” cờ đỏ
    “ Mừng đảng quang vinh” háo hức búa liềm bay?!

    Kia… Vườn Rau Lộc Hưng, Đảng vừa mới vun tay,
    Sang ủi hết hằng trăm ngôi nhà để chiếm
    Dân chạy loạn để giữ toàn sanh mạng
    Nên chẳng còn gì … để mừng đón Xuân đâu!


    Kia dân Thủ Thiêm… Kia dân Giáo Xứ Cồn Dầu,
    Kia … Dân Oan khắp ba miền đất nước
    Đã lê lết gót chân mòn xuôi ngược
    Đi kêu đòi… bởi Đảng cướp hết gia tài!

    Toàn dân Việt giờ đã mất tương lai,
    Và sắp đến đem thân làm nô lệ.
    Bởi đất nước Đảng dỡ trò tác tệ,
    Bán cho giặc Tàu để đỗi lấy “quang vinh”.

    Mẹ Việt Nam năm tháng bị đắm mình,
    Đau vày xéo toàn thân khôn xiết kể.
    Bởi những đứa không còn tình huynh đệ,
    Kể từ khi nó nhận giặc làm cha!!!

    Nói làm sao?! Cho vơi bớt nỗi xót xa,
    Khi nhìn thấy non sông mình chìm đắm.
    Đồng bào mình…bị chôn vùi nơi vực thẵm,
    Do chính người cộng sản đã gây ra!!!

    Ngày đầu năm, lời tình tự, thiết tha,
    Xin gửi đến với Chúa Xuân Kỷ Hợi.
    Cùng vạn vật cùng Hồn Thiêng Sông Núi,
    Dụng phép mầu độ dân chúng bình an.

    Kíp xua tan màn tăm tối vô thần,
    Diệt tiêu hết loài tham tàn ác bạo.
    Chúng ngất ngưởng say sưa mùi thịt máu,
    Trên xác dân lành suốt mấy chục năm qua!

    Cho Việt Nam vui hát khúc khải hoàn ca,
    Mừng năm mới rực sắc hoa dân chủ.
    Chúa Xuân đến cùng chung vui đoàn tựu,
    Đón Tết cổ truyền dân tộc mãi khang an…

    Đó là cả khối lòng ta mang mểnh,
    Để làm tròn điều Tứ Đại Trọng Ân.
    Dẫu cực hình đày đọa lấy xác thân,
    Ta vẫn đỗi….Quyết không hề hối tiếc.

    Ngày đầu xuân Kỷ Hợi.
    Nguyễn Thị Ngọc Lan.



     
    Sửa lần cuối bởi điều hành viên: 11/3/24
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Chia sẻ trang này