Dưới đây là những dòng Thi - Đối của một tín đồ PGHH trung kiên, đã phải bị nghiệt ngã trong nhà "Tù csVN" suốt trên 18 năm trường ... Nơi K2 biệt giam, thuộc trại tù Xuân Lộc, VN. ĐỨC HUỲNH GIÁO CHỦ Đức rộng bao la rãi khắp nơi, Huỳnh quang đuốc huệ chiếu rạng ngời. Giáo dân, độ thế thời ngươn hạ, Chủ thuyết Tứ Ân, giác tỉnh đời. Khai sáng nền Đao"PHÂT GIÁO HÒA HẢO" Phật vị chúng sinh xuống thề trần, Giáo truyền Đảo cả khắp muôn dân. Hòa Nhân, Thiên, Địa khai kinh pháp, Hảo cứu sinh linh thoát bể trần. * * * Phật pháp tông truyền đạo Thích Ca, Giáo đời sứ mạng Phật Di Đà. Hòa hợp pháp môn Thiền, Tịnh giác, Hảo dắt chúng sinh kiến Ma Ha.. *** Những câu Đối về vị trí Tổ Đình PGHH Hướng mặt sông Tiền, dòng Pháp chuyển luân, Cứu khổ chúng sinh, ngàn năm bất tận. Tựa lưng bảy Núi, nền Đạo khai thông, Giải thoát muôn loài, vạn đại vô chung. Nơi phát sanh nền Đạo PGHH Phật pháp huyền thâm, khai mở (ở) miền Nam, đồng bằng nước Việt. Giáo truyền Đai Đạo, đuốc huệ, từ bi chiếu rọi Năm Châu. Hòa quang nhập thế, noi truyền huệ mạng Như lai Phật tổ, Hảo hợp Tam giáo, đồng tâm phổ tế chúnh sanh. mạt pháp. *** ĐỒNG ĐẠO TRI ÂM Thời gian qua mỗi người mỗi ngã, Dẫu cố tri nhưng không hẳn rằng tri. Hồn cô động một thời theo dĩ vãng, Nhớ người xưa chưa biết nói câu gì? Hãy cố gắng nhắc nhau tình đồng đạo, Đang dạt dào trong ý nghĩa từ bi. Hãy yên lặng để nghe hồn thổn thức, Gởi niềm Tây theo màu lá xanh rì. Kẻ cuối bãi người chân mây không hẹn, Mong vẹn nguyền những ý nguyện hằng ghi. Thân tuyệt đối là mục tiêu đã định, Vượt mê tân khi sóng dậy ầm ì... Hướng bến Giác nương nhờ đèn Trí huệ, Giới luật... gìn hằng tưởng đấng A Di! Nơi cảnh Tịnh ngạt ngào hương sen nở, Bạn cùng ta hăng hái tiến lên đi. Cư sĩ Bảo Huỳnh *** Nỗi hờn Vong Quốc ! Non nước bây giờ đang ở đâu? Nghe chăng tiếng réo giữa canh sầu. Đau thương tiếng thét rền trong gío, Quốc hận đông đầy lệ thắm bâu! Quốc hận đông đầy lệ thắm bâu! Toàn dân Đại Việt cũng chung bào. Ai đem tang tóc tình ly cách, Mà để dân ta chịu thảm sầu. Mà để dân ta chịu thảm sầu, Cũng vì học thuyết của trời Âu. Mac - Lê nhuộm màu dân tộc, Gấm vóc sơn hà hóa bể dâu! Gió núi thổ lùa qua chấn song, Mơn man như đõ giấc hương nồng. Gió ơi! đùng tưởng ta sau ngủ, Thao thức nằm đây gió biết không? Thao thức cũng vì nhớ nước non, Nghĩ xem Tổ Quốc mất hay còn. Công hàm năm tám sờ ra đó, * Chúng bán còn đâu nước với non! Bán cả linh hồn cho Mac - Lê, Tam vô chủ nghĩa chúng mang về. Lập lờ đánh lận nền Văn hiến, Xóa bỏ cội nguồn thật đáng ghê. Hiệp định Pa - ri chưa ráo mực, Cộng sản Bắc kỳ xé bỏ ngay Xua quân cưỡng chiếm miền Nam Việt, Sao chẳng thấy ai dám tỏ bày. Các nước bão toàn chi Hịệp định, Im hơi lặng tiếng lạ lùng thay. Rõ ràng giải pháp an bày sẵn, Quyền lợi chia nhau một ván bày. Việt Nam Cộng Hòa đâu phải thua, Chiến trường chủ động lực có thừa. Cộng quân tan tác trên trận địa, Ngặt vì giải pháp phải đành thua. *Công Hàm 1958 của Phạm Văn Đồng ký nhượng đảo Hoàng sacho Trung quốc. *** TẠ TÌNH BẠN ẢO Cám ơn bạn ảo xa gần Bốn phương lạ hoắc như thân đời nào Bấy lâu bằng hữu chi giao Chia vui sớt ngọt biết bao ân tình Tuy rằng chẳng thấy bóng hình Nhưng tình liên kết như mình với ta Hỏi sao trong cõi ta bà Ngẫu nhiên gặp gỡ hay là hữu duyên Hữu duyên hay chỉ ngẫu nhiên Cũng là bốn bể anh em tình người Thì xin chín bỏ làm mười Kiếp người ngắn ngủi ai rồi cũng đi Hẹp hòi ích kỷ mà chi Cho đi nhận lại niềm vui khôn lường Dẫu sao đời vốn vô thường Hợp tan tan hợp cuối đường còn ai Cuối cùng rồi cũng phủi tay Hết lòng phụng sự một mai ngậm cười Người Phương Nam )-( Than Đời - Bĩ Đạo Rõ biết lòng mình dám trách ai? Than ôi thế sự lắm khôi hài! Đồng một tông môn còn chia rẽ Huống gì người thế chẳng đổi thay Ngày trước còn xưng huynh gọi đệ Hôm nay đại lộ chẽ làm hai Đời lắm gian truân ta vững bước Đạo nguyền một kiếp tọa linh đài Thọ pháp chơn sư xông thẳng tuyến Dắt người mê muội thoát trần ai Ai khinh ai trọng tùy tâm tục Tào khê thả lưới lại neo chày Nhật_Nhật hoành Thiên sắc Nguyệt_nguyệt thiểm địa thinh Sắc_Thinh vô nhị biệt Đồng hướng Như_Lai bình Tức cười thả lưới giăng câu Tu cầu phước báo mong chầu Kim_Liên Thế gian bố thí bạc tiền Sao về cảnh Phật cõi Tiên mà cầu Muốn tu đạo chánh phải mau Ngó vào ý niệm dồi trao pháp lành Sấm kinh hãi ráng tập tành Đạo đời hai nẻo trượt_thanh tỏ tường Tu theo sự tướng đáng thương Muôn thu nào rõ được đường Từ_Bi Thị biết thị, Phi thấu phi Thị Phi vô trước luận gì Thần_Tiên Nhắn cùng huynh_đệ đồng thiền Huỳnh Gia môn đệ mối giềng xưa nay Tổ tông cũng gốc đạo Thầy Phận là tôn_tử đâu nài Kính_Quy Tùy Tâm Sở Dục *** Trở về cát bụi Ta Cứ Tưởng Trần Gian Là Cõi Thật, Thế Cho Nên Tất Bật Ðến Bây Giờ ! Ta Cứ Ngỡ Xuống Trần Chỉ Một Chốc, Nào Ngờ Ðâu Ở Mãi Ðến Hôm Nay ! Bạn thân ơi! Có bao giờ bạn nghĩ, Cuộc ðời này chỉ tạm bợ mà thôi. Anh và tôi giàu sang hay nghèo khổ, Khi trở về cát bụi cũng trắng tay. Cuộc ðời ta phù du như cát bụi, Sống hôm nay và ðâu biết ngày mai ? Dù đời ta có dài hay ngắn ngủi, Rồi cũng về với cát bụi mà thôi. Thì người ơi! Xin ðừng ganh ðừng ghét, Ðừng hận thù tranh chấp với một ai. Hãy vui sống với tháng ngày ta có, Giữ cho nhau những giây phút tươi vui. Khi ra đi cũng không còn nuối tiếc, Vì ðời ta ðã sống trọn kiếp người. Với tất cả tấm lòng thành thương mến, Ðến mọi người xa lạ cũng như quen. Ta là cát ta sẽ về với bụi, Trả trần gian những cay ðắng muộn phiền. Hồn ta sẽ về nơi cao xanh ấy. Không còn buồn lo lắng chốn trần ai! )-( TÂM Liền TÂM Trúc Thùy: (California, Hoa-Kỳ) xướng: Tâm ta, tâm Phật vô nhứt vật, Tánh không, không tánh hiện hữu tầm. Bản lai diện-mục nơi ta đó, Tâm lặng nơi ta thấy Phật đà. Út Hường (Đồng Tháp, Việt-Nam) họa: Tâm ta, tâm Phật vốn một màu, Tâm ta, tâm Phật khác gì nhau. Khác nhau ở chổ Mê và Giác, Giác Phật, mê Ta hiểu được nào? Năm Luật (Long-xuyên, Việt-Nam) chúc họa: Quê nhà Năm Luật xin cầu chúc, Nghĩa tử, đạo duyên đến phật đường. Tâm Phật, tâm ta không một vật, Không hình, không ảnh chớ tầm xa. Bản-lai diện-mục sờ sờ đó, Tâm lặng bình thường, kiến Phật tâm. Thanh Thủy (Hoa-Thịnh-Đốn, Hoa-kỳ) tiếp nguyện: Tem bay trong gió đến phương xa, Bá tánh phát tâm niệm Di-Đà. Cùng nhau tinh-tấn làm Phật sự, Sớm sớm, chiều chiều sửa Tâm ta. Chúng sanh đang khổ, khổ vô cùng, Thề nguyền chịu khổ chẳng sờn lòng. Ước mong bá-tánh không thối chuyển, Miệng niệm Di-đà hóa tâm Sen. *** Bài Thơ khoán thủ với bốn chữ: Phật-Giáo Hòa-Hảo của đồng đạo Thiện Châu (Newyork, Hoa-Kỳ) PHẬT - Đà xuất hiện mấy ngàn năm, GIÁO lý cao siêu hãy gắng tầm. HÒA bình ban rãi trong sanh chúng, HẢO nhơn, lợi vật, rọi nguồn tâm. PHẬT Ngài thị hiện ở Tuyết-sơn, GIÁO hóa chúng sanh chí chẳng sờn. HÒA ái chứa chan tâm vô lượng, HẢO ngôn nhuần gội,lắm hàm ơn !! PHẬT đáo miền Tây, đất Hậu-Giang, GIÁO Đạo TỨ-ÂN, mở dọn đàng. HÒA trên thuận dưới không phân cách, HẢO duyên Nước VIỆT vững âu vàn... PHẬT Tổ lịnh truyền giáng cõi Nam, GIÁO kinh khế hợp kẻ tục phàm. HÒA điệu cổ kim không giây phiếm, HẢO âm thức tỉnh chốn già lam. PHẬT Đạo gội nhuần giống Lạc Âu, GIÁO răn nòi Việt sớm quay đầu. HÒA minh đem lại nguồn hạnh phúc, HẢO hiền chuyển đổi cuộc bể dâu... PHẬT Đạo chánh truyền tại AN-GIANG, GIÁO lý TỨ-ÂN ,hội khoa tràng. HÒA ngôn từ ái,văn tao nhã, HẢO ý đượm nhuần phúc lợi ban. PHẬT Thích ngàn xưa chói rạng ngời, GIÁO nguồn tuôn chảy khắp nơi nơi. HÒA Tăng hợp Chúng soi kim cổ, HẢO quả thiện nhơn,Đạo cứu Đời. PHẬT hiệu KIM-SƠN chẳng thể ngồi, GIÁO pháp đạt thành sẵn vị ngôi. HÒA thôn giáng thế thân phàm tục, HẢO địa liên dây mới phản hồi... PHẬT Bửu nhiệm mầu,tỉnh hởi ai? GIÁO qui Tam Tạng,cố miệt mài. HOÀ quang ắt đạt ngày kia ấy, HẢO tướng xuất trần, báu quí thay... PHẬT tâm vẫn có tại lòng ta, GIÁO pháp tiềm năng sẵn đủ mà. HÒA nhập ĐẠO ĐỜI nào cách biệt, HẢO nhơn tỉnh ngộ, chớ dần dà? PHẬT Đạo truyền lưu dấu Thích Ca, GIÁO khuyên sanh chúng vượt nê hà. HÒA đồng muôn loại về Tịnh Độ, HẢO cảnh Tây Phương hết khổ a!! PHẬT tử tu sao đáng mặt mày? GIÁO điều tuân thủ chẳng hề sai. HÒA ái ngôn từ thân thương rót, HẢO tình trao đổi hết nồng cay. PHẬT ái sinh linh tợ mẫu từ, GIÁO pháp hoằng truyền Đạo Nhất Như. HÒA diệu pháp âm ban cùng khắp, HẢO hương tri kiến chẳng vì tư. PHẬT đã vì ai chẳng quảng thân?! GIÁO điều dạy dỗ khắp xa gần. HÒA chan cam lộ thiên nhân kính, HẢO tướng oai nghi khiếp thánh thần. PHẬT chuyển pháp luân bốn chín năm, GIÁO xoay quyền thiệt Đạo hoằng thâm. HÒA hợp Tăng già truyền lưu mãi, HẢO ngôn vớt chúng khỏi luân trầm. PHẬT pháp nhiệm mầu độ chúng sinh, GIÁO truyền Tứ-Đế cứu mê tình. HÒA an ngôi vị Thanh-Văn chứng, HẢO quả thóat trần mở tánh linh… )-( ĂN CHAY Rau tương thân thễ được sạch trong, Ngon miệng mà không có máu hồng. Khỏe mạnh mau tiêu an giấc điệp, Tráng cường điều độ thảnh thơi lòng. Nấu nướng rất dễ bề sắm sữa, Rữa dọn đâu nào chẳng mau xong? Nhẹ mình tách bứơc nương đường Phật, Ắt sẽ ngày kia thoát cõi hồng. *** Muốn thoát cõi hồng chớ sát sanh, Tham sống mà sao lại nỡ đành! Cướp mạng thú cầm vì bỗ dưỡng, Đoạt thân sinh vật bởi khôn lanh. Nhân quả tuần hườn nên ghi nhớ , Ân oán trả đền hãy trốn nhanh. Ai ơi! Xin hãy dừng tay lại! Đồ tễ buông đao quả vị thành. *** Quả vị đạt thành, hết lê thê, Ra đi chớ đễ lạc lối về. Nhớ chăng thân quyến vô lượng kiếp? Quên rồi tộc họ triệu đường mê? Ăn lầm bớ kẻ hay chăng tá? Giết lộn hởi người biết gớm ghê? Khoái khẫu lợi thân vô minh dẫn, Đọa lạc luân trầm chịu tái tê! *** Tê tái muôn đời hãy tĩnh mau, Phật môn giải thoát cố chen vào. Sát giới chẳng gìn còn nần nợ, Hiếu sanh không giữ vẫn lao đao. Tam qui tuân thủ rèn nhân chóng, Ngũ giới vẹn tròn đạt quả cao. Đôi dòng thiễn ý trình thức giả, Đâu nệ tài sơ, thấp chẵng sao! NEW YORK, July 14, 2007 Thiện Châu *** ẢO MỘNG Nhìn cuộc thế bốn bề nổi sống, Thương nhân sanh thống khổ vô cùng. Bởi vô-minh chẳng biết thủy-chung, Nên mãi mãi đắm chìm cảnh khổ! Mắt nhìn thấy đớn đau tột độ! Muốn giúp cho hết thảy bớt sầu. Những nghiệp trần đã tạo từ lâu, Nên chẳng thấy đường đi nẻo bước. Lòng ngao ngán cảnh trần ô-trược, Muốn về ngay chẳng muốn ở thêm. Nhưng thương ai còn mãi đắm chìm, Không thấy lối về nơi Phật cảnh, Nghiệp đeo mang mê mờ ảo-ảnh. Mà sao ai? không chịu tỉnh ra, Cảnh khổ-sầu, thương-ghét Ta-bà. Không giác-ngộ tìm đường giải-thoát, Chốn trần-gian tranh-giành cướp-đoạt, Của tiền nhiều chỉ hại thêm thôi! Lòng thành mong sanh chúng qui hồi, Sớm thức tỉnh kẻo không còn kịp. Đây viết ra vài hàng nhắn gởi, Nếu bá gia ai có hữu duyên. Xem thơ nầy xin phát thệ nguyền, Cầu Sám hối.. hồi đầu nhanh chóng. Chuyện thế-gian như tuồng hát bóng, Đủ thứ trò lừa bịp nhân-sanh. Lòng Từ-bi yên-lặng sao đành, Ôi, thương quá! Không sao nói hết. Ngày qua ngày – đi vào cõi chết! Thấy việc đời như chỉ treo chuông. Sự đói-nghèo, tật-bệnh khôn lường, Khắp Âu – Á như THẦY đã nói.. Cõi tạm bợ như bèo trôi nổi, Thế-giới nầy sẽ sớm đổi thay. Hãy cùng nhau cầu nguyện hằng ngày, Cho sanh-chúng thoát vòng tục-luỵ. Nhưng không dễ, phải người có chí, Vì phần đông mê tối vô cùng, Đã bao lần nhắc nhở riêng, chung. Không giác-ngộ còn thêm dèm xiễm. Không ai dám nói rằng mình hiểu, Ngay cả thân nhiều lúc muốn xiêu. Nhưng ít ra cũng hiểu một điều, Đời là mộng, mộng đời tan - hợp… Khi ta ngủ.. đó là Tiểu mộng, Lúc thức rồi, Đại mộng là đây. Bởi u-mê không hiểu lời THẦY, Tưởng là thật nên ta tạo Nghiệp. THẦY xót thương cho nên còn kịp, Tới duyên lành gặp được Giảng – Kinh. Khi xem xong phải bắt rùng mình, Và từ đó phát lời sám hối. Ở Tây-phương PHẬT, THẦY chứng giám, Xin cho Con sớm đắc đạo mầu. Thệ nguyện cầu độ hết đâu đâu, Khắp thế-giới, mười phương quốc-độ. Tam ác đạo cũng xin tế khổ, Giúp chúng sanh giải-thoát như Con. Cầu ơn trên chứng giám lòng son, Cho con trẻ đạt thành ước-nguyện. Nam Mô Bổn Sư Thích-Ca Mâu Ni Phật, Nam Mô A-Di-Đà Phật. Thủ đô Hoa-Thịnh-Đốn, Tiết xuân 2013 THANH-THỦY, NGUYỄN )-( Ý NGUYỆN Ở phương xa cầu cho bá-tánh, Được bình-an, dầu gặp khó-khăn. Trên đường tu, sao khỏi trở ngăn? Xin cố-gắng vượt qua tất cả, Ngày THẦY về thỏa thay tất dạ. Hãy ráng lo lập đức, bồi-công, Dầu cuộc đời lắm nỗi long-đong. Nên vững chí chớ hồng xao-lãng, Núi có chuyển, biển đông có cạn. Cũng không làm chễnh-mãn tâm ta, Đã quyết lòng theo gót Phật đà. Thì nhất định không thay, không đổi. Cầu ơn trên PHẬT, THẦY xá tội, Những hành-vi bất-thiện xưa kia.. Mong từ nay, nẽo tới xa lìa, Theo đường Phật quanh-minh, xán-lạn. Trong Giáo-lý THẦY khuyên nên ráng, Tu mau lên cho kịp vô-thường, Nếu chần chờ không chịu chảy-bương. Tử thần đến vô phương kỳ hẹn, Xem gương-hạnh người xưa mà thẹn. Nhìn lá rơi đã giác-ngộ rồi, Còn ta thì hẹn mãi không thôi. Đợi nước ngập đến trôn mới nhảy, Thế có phải là ta quá dạy. Cơ hội vàng sao nỡ bỏ qua, Kỳ muôn thu chờ Phật định mà. Long-Hoa hội chọn người hiển-đức. Trong đường tu ngại gì khổ-cực, Chữ Tập-đề THẦY dạy ta sao? Bước đầu tiên phải chiụ khổ nào! Sau đắc quả, muôn ngàn quí báo.. Đến Diệt-đề ta cần phải thạo. Hạ quyết-tâm gở tháo mê-trần, Những thói hư, tật xấu của thân! Hãy dứt bỏ, không nên lưu-luyến. Đến Đạo-đề ta cần tin-tấn, Dầu chướng duyên chớ khá sờn lòng. Nhớ gương xưa Từ phụ dày công? Khổ Lâm hạnh, tham-thiền nhập-định, Khi đắc quả, dắt-dìu thiện-tín. Bốn chín năm, thuyết pháp độ đời, Hai ngàn năm Phật-giáo rạng ngời. Khắp bốn biển, năm châu ảnh hưởng, Nay THẦY ta noi theo gương hướng. Đạo vô-vi của Phật-giáo truyền, Mong mọi người hiểu được căn-nguyên. Tu đúng pháp, Phật – Tiên ấn chứng, Lời thô-thiển vài hàng dẫn luận. Chúc đạo đồng bền vững đường tu, Cầu chúng sanh thoát khỏi diêm-phù! Đồng cộng bái hướng về Cực-lạc, Nam Mô Bổn Sư Thích-Ca Mâu Ni Phật. Nam Mô A-Di-Dà Phật.Thủ đô Hoa-Thịnh-Đốn, THANH-THỦY *** ĐƯỜNG VỀ LẠC CẢNH Định tâm phủi sạch nợ trần, Đường về Tịnh độ không gần, không xa! Gần do Tính - Nguyện tâm ta, Xa bởi chẳng chịu thiết-tha chữ Hành. Muốn cho một kiếp vãng-sanh, Luôn gìn Phật hiệu tây thành ắt qua. Lắng lòng nghe tiếng chuông xa, Hồn như thanh-thoát, Di đà nương theo. Cầu mong qua chốn hiểm nghèo, Trần lao, Ngũ trược chớ đeo vào mình. Lời Thầy, sớm tối chặt gìn, Chớ nên lơi-lỏng, dễ sinh thối lùi. Quyết tâm học Phật, Tu vui, An-bần, lạc-đạo lánh mùi lợi danh. Tương-lai đến được cỏi thanh, Có ao Thất bảo, có thành nguy-nga. Chim kêu, gió Pháp, mưa Hoa… Tần gìa, Khổng mạn chan-hòa dịu âm. Nước mát công-đức thâm thâm, Uống vào trưỡng dưỡng căn tâm mạnh lành. Chứng thành A-bệ đành rành, Không còn trở lại tử sanh cõi trần. Hoa sen đúng hẹn nở dần, Một ngày cho đến bảy lần bảy thôi. Thoát vòng lục-đạo, luân-hồi, Vượt lên ba cõi, gần ngôi Phật đà. Hằng ngày đi dự Pháp xa, Trở về không trễ buổi mà trưa đâu? Đất vàng tỏa sáng nhiệm mầu, Món ăn, thức uống sẵn chầu ý ta. Nếu ai chuyên niệm Di Đà, Lâm chung, chắc-chắn sang qua cõi lành. Niệm Phật, hãy gắng niệm rành, Đừng cho niệm sát, nẩy sanh hằng ngày. Cũng đừng gây chuyện với ai, Cũng đừng đâm-thọc, chê-bai làm gì! Niệm Phật, tập tánh nhu-mì, Từ-bi, Bác-ái hãy ghi vào lòng. Nghĩa nhân ráng liệu cho xong, Đến ngày chung cuộc! thong-dong, nhẹ-nhàng. Niệm Phật, giới-luật, nghiêm-trang, Không tâm ô-tạp, không mang tâm tà! Hành-vi ích-kỷ tránh xa, Bao-dung, đại-lượng mới là đáng khen. Niệm Phật, chớ có bon-chen, Hơn thua, tranh-đoạt.. ố-hoen lòng mình. Niệm Phật, tình-nghĩa chặc gìn, Không nên nay ghét, mai khinh làm gì! Niệm Phật, thì phải hành y, Giữ lòng thanh-tịnh, Từ-bi thuơng người. Niệm Phật, làm chủ nói, cười, Trang-nghiêm, hoà-nhã vàng mười khó so. Niệm Phật, phải dẹp tánh lo, Điền-viên, sự sản, cân đo cùng người. Niệm Phật, chớ có biếng lười, Bê-tha, giải-đải, dễ ngươi lời Thầy! Niệm Phật, phát-nguyện về Tây, Mong ngày chung cuộc đủ đầy phước-duyên. Thánh chúng ứng hiện đến liền, Oai-thần, nhiếp-hóa về miền Tây thiên. Luận bàn thô-thiển vài chương, Cầu cho tất cả thẳng đường Tây phuơng. Cuối Xuân Quý Tỵ, California, Hoa Kỳ TRÚC THÙY *** CON ĐƯỜNG TU Đời tôi suy nghĩ thật là gay, Tu mãi tu hoài chẳng đổi thay. Chắc là còn động Tâm ô-nhiễm, Danh lợi, Tình, Tiền khổ đắng cay. Thôi thì buông bỏ bao nhiêu đó, Chắc chắn đường tu sẽ đổi thay. Ngoái đầu nhìn lại thật là hay, Tình, Tiền, Danh lợi như cơn mộng! Tĩnh thức được rồi hết đắng cay. Dẹp được đi, cái Tâm ô-nhiễm, Sẽ thấy con đường giải-thoát ngay. VÔ DANH, Vùng Vịnh, California, Hoa-Kỳ. *** TÌM TÂM HAY TÌM PHẬT Thật muốn rõ Phật đà, Nên quay lại Tâm ta. Lặng yên thấy rõ biết, Thì sẽ chiếu sáng ra. Chiếu ra thấy vạn vật, Thấy chẳng phải ở mắt. Thấy bằng Tâm vậy mà, Nếu ta rõ biết là, Cái gì soi tất cả? Cái gì biết hằng xa? Có phải chăng Phật Đà. Sẵn ngự tại Tâm ta, Đây chính là Phật tánh. Xưa nay chẳng hiểu rành, Chỉ tìm Phật trong tâm. Tưởng bên cõi Lạc thành. Đây xin trình bày thẳng, Trực nhận Tâm rỗng lặng, Phật ngự tại chúng sanh. VÔ DANH, Vùng Vịnh, California, Hoa-Kỳ. *** KÍNH MỪNG ĐẠI LỄ 18/5 KÍNH Đức Tôn Sư rải đạo mầu, MỪNG ngày Nam Việt hữu duyên sâu. ĐẠI ân kỷ niệmThầy khai hóa, LỄ lớn hằng năm con vọng cầu. MƯỜI Thiện, bốn Ân như vàng ngọc, TÁM điều giới luật tợ minh châu. THÁNG tháng miệt mài tăng lẽ thiện, NĂM năm rèn đúc chí thanh cao. NGÀY giờ Thiên định luôn trông đợi, ĐỨC cả Ân Sư lộ cơ mầu: HUỲNH danh sắc trẻ ngày trở gót, GIÁO thuyết bình hòa mãi nhiệm sâu. CHỦ giúp nước nhà an thế giới, KHAI thông đại đạo khắp năm châu. SÁNG tỏ chơn truyền nền Thích giáo, ĐẠO Nhân, đạo Phật hiệp hòa nhau. PHẬT thương sanh chúng kỳ mạt Hạ, GIÁO chỉ Thầy truyền kíp kíp mau. HÒA quang nhập thế lo tươm tất, HẢO cứu hiền nhân khỏi nạn sầu. LẦN thứ bảy mươi thêm lẽ bảy, THỨ gần áp chót khá lo âu. BẢY lần năm lượt Thầy dạy chỉ, MƯƠI mấy công trình nhọc xiết bao! BẢY năm tai ách Thầy mang hết, MỘT dạ thương đời gánh khổ đau. NGÀN đời khó gặp kỳ đại xá, CHÍN kiếp tu thân dễ được nào! TRĂM năm tạn thấy ngày Long Hội, BA cõi hòa nhau chúc Thánh trào. MƯƠI ngàn năm lẽ đâu nhà cửa? CHÍN phẩm giờ đây bỗng được vào. HAI giới Thánh phàm đồng cư ngụ, NGÀN muôn Tiên Phật ngự Long Lầu. KHÔNG trung sáo thổi tiêu thiều nhạc, TRĂM ngàn hoa rưới sắc muôn màu. MƯỜI phương Phật hiện hào quang chóa SÁU chữ Di Đà niệm nối nhau. Rằm tháng 5 năm Bính Thân (2016). Châu Lang
CHIỀU NÀO QUA THÁNH ĐỊA Bao năm lưu lạc xứ người Chiều qua Thánh Địa ngậm ngùi trong ta Dẫu rằng ngày ấy đã xa... Tưởng chừng bến vắng hôm qua... chung đò DTDB Chiều nào em thăm Long Xuyên, Châu Đốc Rồi qua đò viếng Thánh Địa, Thất Sơn... Làng Hòa Hảo nhàn nhạt ánh hoàng hôn Chiều gió lộng lao xao cành so đũa Cảnh quê xinh đẹp nắng vàng trải lụa Cô lái đò tà áo gió tung bay Nón bài thơ che đôi má hây hây Tay vững mạnh đầy mái chèo xuôi nước Đôi vai mỏng, tóc xõa mềm óng mượt Màu da ngăm thắm đậm tuổi xuân hồng Cất giọng hò theo gió tỏa trên sông Nước lõm bõm theo nhịp chèo đưa đầy Tiếng ơi, ới... khách trễ đò gọi, vẫy... Ghe xa bờ, bỏ lại bến Năng Gù Sau rặng cây, bóng núi Sập âm u Xuồng lướt tới nhấp nhô theo sóng bũa Cây me keo lá vàng bay tua tủa Mây giăng giăng ráng đỏ phía trời tây Ánh tà dương lấp loáng mặt sông đầy Bóng diều bay chập chờn trong gương nước Tàu xìn xịt kéo đoàn ghe dài thượt Chiếc chở đầy lu hủ với nồi niêu... Đồ gớm tráng men, sáng loáng nắng chiều Tô, chén, dĩa... bằng sành chồng trên nóc Những mui ghe dựng sào tre chót vót Cột bên trên: Chuối, khóm, mía, dừa, khoai... Vật treo cao, người nhìn thấy biết ngay Những sản phẩm đất lành cần đem bán Màn đêm xuống, bóng trăng vừa ló dạng Thằng bù nhìn, canh rẫy gió phất phơ Tắm mát đêm trăng thôn nữ đào tơ Chiếc gào khỏa ánh trăng lồng bóng nước Nỗi vấn vương... không làm sao quên được Kỷ niệm xưa mãi tiềm ẩn trong lòng... Đò Năng Gù chờ chuyến cuối sang sông Anh lính chiến... chung thuyền trên bến vắng! Những cánh thư... ấm lòng theo ngày tháng Bôn ba xuôi ngược, chưa dịp hẹn hò... Giặc cưỡng chiếm, bao thắt thẻo âu lo... Tháng tư đen... không còn tin nhau nữa! Lúc chạy loạn, em lạc vùng đất hứa... Mấy mươi năm mãi hồi tưởng mênh mông Nỗi niềm riêng luôn khắc khoải trong lòng! Người xưa ơi, chiều nào qua Thánh Địa! DƯ THỊ DIỄM BUỒN *** BƯỚC CHÂN GIẢI THOÁT Một chân thênh-thang bước, Trần-gian mấy khúc quanh. Lối về không lạc-hướng, Nghe chim hót trên cành. Năm Luật (longxuyên,VN) Họa: Chân không, thênh-thang bước, Thời gian dẩu đổi thay. Thẳng đường về bến Giác, Thấy bát-ngát trời xanh. Chân không, thênh-thang bước, Trần gian lắm khúc quanh. Tìm đường về cực-lạc, Sống giải-thoát an-lành. Chân không, thênh-thang bước, Rừng mê đã dẹp xong. Đất bằng mênh-mong đó, Ta mặc sức cấy trồng. Phiền-não khi đã vứt rồi, Không còn sanh tử luân-hồi thế-gian. Biết bao nhiêu kiếp lầm-than! Vì mang ngã giả , chịu tan xác hồn. Giờ đây nhờ hiểu Phật môn, Dạy ta mở cửa Ngục môn giam mình, Không còn kiếp sống điêu-linh, Vượt qua cảnh mộng tình, tiền, lợi-danh. Bấy lâu lầm tưởng cố tranh, Chừng khi tỉnh ngộ! Lạc thành bước sang. Vô Danh (Vùng Vịnh, California, Hoa Kỳ) Tìm Bạn... Muốn tìm bạn cố tri, Đây ra bài đố thi! Đừng suy nghĩ làm gì, Chẳng có ngã, nhân chi. Đây chẳng phải vật gì, Lớn bao trùm vạn vật. Không bỏ xót món chi, Chừng gom lại tí ti. Vạn vật cũng nhỏ đi, Khi mở ra lớn thì! Chẳng lộn lạo món nào, Mỗi vật đều nguyên y. Vạn vật cất chốn ni, Đố ai biết là gì? Xim hãy trả lời đi, Đúng gọi bạn cố tri... VÔ DANH (Longxuyên - Việt-Nam) *** TÂM HIỆN TẠI NĂM LUẬT (Long-xuyên, VN) "Theo thể thất ngôn tứ cú" Qúa khứ quyên rồi đã trải qua, Vị lai không nghĩ, bởi còn xa. Thấy nghe hiện tại không dừng trụ, Chim hót mừng xuân rộ nở hoa. Đã thọ ơn Thầy chỉ mối manh, Lánh rồi ba chữ: Lợi, Tình, Danh. Thương nhau dìu dắt nhau tu tỉnh, Bế tắc trần duyên đạo qủa thành. (tiếp theo thể thất ngôn, bát cú) Tôi đang hiện hữu một con người, Đứng giữa đất trời chẳng chốn nơi. Bát ngát "Sum-la" không định hướng, Mênh mông vạn tượng khó muôn lời. Rõ ràng cảm nhận tai nghe thầy, Ấm lạnh tình đời đã mỏn hơi. Nhắc mãi nơi lòng câu bác-ái, Giác mình, giác chúng chẳng hề lơi. ******* Thầy Tôi: ĐỨC HUỲNH GIÁO CHỦ Hòa hảo địa danh Thầy giáng phàm, Tri người, tri việc cõi lầm tha. Thầy thương sinh chúng nên giáng thế, Hoằng pháp đạo mầu cứu nhân gian. Thầy tôi đệ tử của Thích-Ca, Thầy thương sinh chúng qúa thiết-tha. Thầy khổ là khổ cho bá tánh, Tình thương Thầy đã đượm chan-hòa. Thầy biết cõi trần lắm khổ đau, Tình thương sinh chúng qúa dạt-dào. Thầy mong sinh chúng chuyên Học Phật, Đời còn ngắn ngủi gắng Tu mau? Tất cả nhân loài nghe Thầy khuyên, Tâm Thầy thoải mái, dạ Thầy yên. Nước nhược non bồng Thầy tự tại, Làm gì Thầy phải khổ triền miên. Bao năm giáng thế, Thầy bôn ba, Lưu thân khắp cả chốn ta-bà. Cứu độ nhần loài rời bề khổ, Ý thức nghe Thầy tự cứu ta! Thầy đến chúng ta chẳng bao lâu, Khuyên truyền đạo pháp rất thâm sâu. Thầy dạy Tứ-ân càng tường tận, Bấy nhiêu đủ rõ đạo nhiệm mầu. Thầy tôi là bậc sinh nhi tri, Giáng phàm mượn xác đúng hạn ký. Khuyên trong bá tánh lo tu niệm, Dự hội Long-Hoa đáo hạn kỳ. Philadalephia, PA. Bạch Thu Hương *** ĐỒNG TÂM (Thương trao tất cả Đồng đạo trong và ngoài nước) Đoàn kết nhất tâm tạo sức hùng, Muôn lòng như một sẽ thành công. Mong cho tất cả liên Hòa-Hảo, Trăm khó, nghìn nguy chẳng ngại-ngùng... Ước mơ đoàn-kết đã từ lâu, Đồng tâm nhất-trí khấn nguyện cầu. Đạo, Đời phân chia mong hội tụ, Trọn niềm khao-khác dứt buồn đau! Thuyền Đạo trải qua lắm gai chông, Biết bao đồng đạo ủ ê lòng! Quyết tâm đoàn-kết và tu sửa. Sử Đạo muôn đời khắc ghi công. Sức hùng đã có, quyết dựng xây, Thuyền Đạo càng ngày vượt thang mây. Xiển-dương giáo pháp Thầy truyền lại, Trên dưới một lòng Đạo quang-khai. Đồng-tâm hiệp-lực khó ai phân, Nghe Thầy: Học Phật với Tu Nhân. Sẽ được dự phần Long-Hoa Hội, Gắng gìn chánh đạo vẹn tròn ân. BẠCH THU HƯƠNG )-( CHÂN HẠNH PHÚC Suốt sáu mươi lăm năm hiện hưũ trên cõi đời dâu bể Chiêm nghiệm thế nhân được bao kẻ tìm được Chân Hạnh Phúc kiếp người? Thiên hạ thường nhìn đời qua đôi mắt thiển cận, hỡi ôi! Đánh giá con người qua bả lợi danh, có phải? Hạnh Phúc đích thực nào phải nhà cao, cưả rộng, lộng lẫy, nguy nga Một mái nhà đủ che mưa nắng, tiền bạc đủ chi dụng, tri túc, mượt mà Điều cốt tuỷ người với người sống chung dưới mái nhà, hiều, cảm thông, chia sẻ ngọt bùi, cay đắng Cư xử với nhau thắm đượm ân tình Đừng có cảnh chồng chuá, vợ tôi Vợ nữ hoàng, chồng nô tài suốt kiếp! Thực tế có được mấy đôi được như mơ ước? ! Tiền kiếp gieo trồng nhân quả đầy vơi Vô oan trái bất thành phu phụ quá đúng phải chăng người? Đôi nào biết dung hoà, diù dắt nhau đến đoạn cuối tình yêu, diễm tuyệt! Cũng có thể nói đã tìm được Chân Hạnh Phúc Nhà cưả nguy nga, sang trọng chưa hẳn đã ấm êm Nếu đánh giá bề ngoài hố nhiều đó bạn Nhân thế luỵ phiền nhà naò cũng có Nỗi Khổ riêng Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh Phiễn não cố đè nén, giữ kín Một khi quá sức Chịu Đựng, giọt nước cuối tràn ly Dễ dàng đi đến hai ngả chia ly Trò đời có bao giờ yên lành như mặt nước hồ thu Chỉ những ai gặp nghịch cảnh, Phiền Não Tức Bồ Đề Hồi đầu thị ngạn, khai ngộ giáo lý nhiệm mầu Nhà Phật Cũng phải tuỳ căn, tuỳ cội, tuỳ duyên Có Chủng Tử gặp thuận duyên Xa rời bến Mê quay về bờ Giác Người có Chủng Tử và người chẳng có Chủng Tử rất khác! VI TRẦN *** CẢM NIỆM 18/5/2016. Hoa đàm nở tháng năm ngày mười tám, Đuốc Từ Bi bể thảm ánh muôn màu. Cõi trần gian tuệ giác khắp trùm bao, Đấng Đại giác bước vào nơi cõi thế. Dựng cờ pháp, chuông vàng ngân tiếng kệ, Nhạc đại hùng cõi thế tỉnh cơn mê. Từ thị thành lan tỏa khắp thôn quê, Cả thế giới nương về nơi Giáo Chủ. Hụ ốc pháp tiếng van cùng vũ trụ, Dựng cờ xuân hội đủ các con lành. Đờn lôi âm trỗi giọng rất cao thanh, Lời tỉ mỉ đành rành câu diệu pháp. Người thượng trí nghe qua liền sứng hạp, Huệ tâm khai diệu pháp chuyển mê trần. Thăng hoa mình vượt khỏi chốn mê tân, Biển đại giác chơn thân hằng nương tựa. Hoa xuân nở xinh tươi trong biển lửa, Hương tung bay muôn thuở vẫn thơm hoài. Dẫu ngàn năm Hòa Hảo chẳng nhạt phai, Ngày mười tám dễ rày đâu quên đặng! Bảy mươi bảy trải qua nhiều cay đắng, Bao thử lòng đều đặng tiến nhanh chơn. Người đủ đầy phúc đức với thiện dươn, Càng thử thách keo sơn càng rắn chắc. Tháng năm ngày mười tám, Hoa đạo tung cánh bay. Tháng năm ngày mười tám, Hoa xuân cao quý thay! Tháng năm ngày mười tám, Hoan hỉ khắp muôn loài! Đàm Liên Tịnh Giả. *** TÌNH QUÊ Chiều nay mưa ướt lối về. Trên con đường nhỏ bùn lầy lấm lem. Áo dài cuộn lại khó xem. Nhưng mà đỡ bẩn nên em phải đành. Ước gì đường tráng xi măng. Đi không trơn trợt, khỏi quăng xuống xình. Thì thôi xóm ấp của mình. Hoàn cảnh khốn khó, phải đành chịu thôi. Nước ta gian khổ nhiều rồi.... Bây giờ sợ quá ! cái thời chiến tranh. Thế mà Trung Quốc hung hăng. Muốn qua xâm chiếm, san bằng Viêt Nam. Thời nay dân hết cách làm. Miền trung Biển khóc, không gian rơi tàu. Máy bay cứu hộ lao đao. Hy sinh hàng loạt, mà đau đớn lòng. Cũng gì nòi giống Tiên Rồng. Giữ gìn Tổ Quốc mạng vong mất rồi. Quê hương ! buồn quá đi thôi !. Hãy mau tỉnh thức ! cứu người Việt Nam. Pháp Trí Nguyễn