Tập Thơ (2)

Thảo luận trong 'Vườn Thơ - Nhạc - Ý Đạo' bắt đầu bởi Tamtran, 24/5/13.

  1. Tamtran

    Tamtran Administrator

    [​IMG]

    Bài thơ tiên tri của Đức Huỳnh Phú Sổ - Giáo Chủ PGHH

    "Lấy chồng Chệt"

    Cô ơi, nước Việt Nam thiếu gì trai trẻ,
    Mà vội đi lấy lẽ ba Tàu!
    Của tiền quí báu là bao
    Đem tuổi mười tám so vào bốn mươi?
    Rồi cô nuôi tánh biếng lười mê ngủ,
    Để ngày kia ủ rủ đau thương
    Khi ba Tàu xách gói hồi hương
    Vàng bạc tóm, bỏ cô thơ thẩn
    Cô nhìn theo muôn vàng tiếc hận
    Cô vì chàng mà bẩn tiếc trinh
    Cô tủi thân, cô lại bất bình
    Nhưng muộn quá tuổi xuân không trở lại
    Trông tương lai cô đầy sợ hãi
    Hoa úa tàn, người lại rẻ khinh
    Cô tiếc rằng phải tuổi còn xinh (xanh)
    Cô sẽ chọn người chồng Nam Việt
    Ở trong hàng thanh niên thanh niết
    Tuy nghèo hèn mà biết thủy chung
    Yêu đương nhau đến phút cuối cùng
    Vợ chồng ấy mới chân hạnh phúc
    Ta là khách phương xa tá túc
    Thấy sự đời vẽ khúc văn chương
    Thấy đời cô chìm đắm gió sương
    Than ít tiếng gọi hồn chủng loại
    Việt Nam! người Việt Nam mau trở lại!
    Yêu giống nòi có phải hơn không?
    Dầu sao cũng giống Lạc Hồng!

    (Miền Đông năm 1946)

    )-(

    Ma Vương thời hiện đại
    ---
    BUỒN vơi mượn bút tay đề”, (*)

    THAY lời bạn đọc gửi về muôn nơi.
    CHO minh tà, chánh, sự đời,
    tồi quấy rối gọi mời ma vương.
    ÁC tâm phỉ báng Phật Huỳnh,
    TĂNG sinh Thiện Huệ vô tình tiếng tai. (1)
    LÀM cho thiên hạ đều hay,
    ĐIỀU tồi tư tưởng trong bài sáng trâu; (2)
    DỐI đời đội lốt nhà sư,
    THẾ rồi đào tạo riêng tư ác tà.
    CHO người chia rẽ gần xa.
    nhà hại nước thiệt là đáng khinh.
    ĐẠO là Nhân – Quả phân minh,
    MẦU thay! Đã lộ nguyên hình ác ma.

    Kẻ Chèo Đò Dốt Nát - 24/6/2013

    (*)“Buồn vơi mượn bút tay đề”, là lời của Đức Phật Huỳnh trích trong bài : Muợn Cây Đuốc Huệ.
    Khoán thủ :
    “Buồn thay cho lũ ác tăng,

    Làm điều dối thế cho hư đạo mầu”,

    Là lời của đức Phật Huỳnh trích trong quyển nhứt : Sấm giảng khuyên người đời tu niệm.
    Hai câu thơ nầy, theo thánh ý của đức Phật Huỳnh là bài bác những vị “ác tăng”, tu hành giả dối, tư tưởng tà vạy. Chứ không bài bác những vị chân tu. Mong quý Thiện tri thức và Quý Phật tử đừng hiểu lầm.

    (2) Tác giả là Kẻ Chèo Đò Dốt Nát, bổng dưng viết một thoáng thành bài thơ nầy. Chính tác giả là người dốt nát, cũng không hiểu câuĐIỀU tồi tư tưởng trong bài sáng trâu;” . Nhưng cũng mong tha thiết mọi người đừng suy luận lung tung, để tránh sự hiểu lầm, gây chia rẽ và mất đoàn kết trong cộng đồng tôn giáo nhà Phật.
    (1) Xin Quý Thiện tri thức! Quý Đồng đạo cũng như Quý Phật tử! Hãy tha thứ lỗi lầm của tăng sinh Thích Thiện Huệ. Vì đối với người tu, ông là một vị Đại Bồ Tát Nghịch Hạnh đã khiến cho cả thế giới hiểu rõ th
    êm về Đức Phật Việt Nam, đã lâm phàm tại Việt Nam, đã có công hoằng hoá trên 7 triệu tín đồ: - đó là Đức Huỳnh Giáo Chủ.

    Nguyện Hồng ân Tam bảo và Muời phương chư Phật, hãy gia hộ và thọ ký cho vị Đại Bồ Tát Nghịch Hạnh Thích Thiện Huệ kiếp nầy hoặc kiếp sau được tròn
    đạo quả.

    Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
    Nam Mô A Di Đà Phật.
    Nam Mô Đức Huỳnh Tôn Sư Phật.

    ***

    LỜI CẢM ƠN

    CẢM tạ tăng sinh thật tiếng tai,

    ƠN nầy tôi biết nói cùng ai.
    BỒ đề Phật GiáoHòa Hảo
    TÁT cạn hiểu lầm..., tay nắm tay.
    NGHỊCH cảnh tỏ minh Huỳnh Giáo Chủ,
    HẠNH ngài sánh tựa Đức Như Lai.
    THIỆN duyên đã đến nhờ lời ác,
    HUỆ của Châu, Chi đã hiển bày... (*)

    Kẻ Chèo Đò Dốt Nát - 24/6/2013

    (*) Câu nầy có nghĩa là Thích Thiện Huệ (là học trò của GS. Minh ChiHT. Thích Minh Châu) đã hiển bày những sai lầm trong tư tưởng của mình. Quý bạn đọc xin đừng hiểu câu nầy theo nghĩa khác, sẽ gây mất đoàn kết dân tộc cũng như chia rẽ các tín đồ trong tôn giáo nhà Phật.

    KẺ ngốc nhà quê mắt chẳng mờ,

    CHÈO thuyền Bát nhã vượt sông mê.
    ĐÒ nghèo chuyên chở những vua Tánh
    DỐT chữ rèn Tâm, nào dại khờ ?
    NÁT thịt tan xương luôn Chánh Đạo,
    XIN người mê Tướng bớt ngây thơ.
    KÍNH cùng trưởng thượng lời khuyên nhủ,
    BÚT kẻ Hiền ngu mong đợi chờ.

    Kẻ Chèo Đò Dốt Nát - 24/6/2013

    --oOo--

    Gửi Thầy Thích Minh Châu

    Buồn cho cái vị tăng tài,
    Thay lời đấu khẩu viết bài thi ca.
    Cho đời rõ lý chánh tà,
    Lũ mê Cộng Sản tạo ra lắm trò.
    Ác tâm lập kế làm cho
    Tăng sinh phạm giới, chèo đò mục hư.
    Làm cho tai tiếng nhà sư,
    Điều nầy chưa có vốn từ xưa nay.
    Dối tu, khoe chữ miệt mài,
    Thế rồi tâm bẩn mỉa mai cố tình,
    Cho ra từ điển quái tinh,
    Hư đời, nát đạo, tội tình luận ai ?
    Đạo là nhân quả chẳng sai,
    Mầu thay! Kẻ ác chầu đài Diêm Vương.

    Kẻ Chèo Đò Dốt Nát – 6/2013


    Khoán thủ :\
    “Buồn thay cho lũ ác tăng,

    Làm điều dối thế cho hư đạo mầu”,

    Là lời của Đức Phật Huỳnh trích trong quyển nhứt : "Sấm giảng khuyên người đời tu niệm".


    *******
    [​IMG]
    DÒNG THƠ LƯU NIỆM

    -o0o-

    Tôi ra đi vẫn mang nhiều nuối tiếc,
    Nhưng cuộc đời nào ai biết ra sao?
    Gẩm sự đời, thì như giấc chiêm bao,
    Càng tiếc nuối càng hao gầy tâm trí.
    Nếu còn nghĩ, mối thăm tình là qúi,
    Xin những ai! đừng
    hoang phíthời gian.
    Cố sống sao, cho vơi nổi lầm than!
    Thân tình đó, hẹn nhau trong hoan lạc.
    Cõi trần thế, là tấn tuồng đen bạc!
    Sa mạc cằn, tìm đâu được nước trong?
    Kiếp nhân sinh là kiếp sồng não lòng!
    Tìm giải thoát, là tìm dòng nước mát,
    Mây lang thang trên dòm trời bát-ngát.
    Hỏi mây rằng: giải-thoát ở nơi đâu?
    Mây mỉm cười, mây thỏ thẻ đôi câu,
    Đừng trói buộc.. xá chi cầu giải-thoát.
    Lời mây nói, thay cho lời tôi nói,
    Khúc ân-tình tôi thố lộ bằng thơ.
    Rồi mai đây, thuyền rẽ sống xa bờ,
    Vẫn lưu lại hồn thơ trong tâm khảm.

    Thích Huệ Duyên
    Thoại sơn. Long-xuyên, VN

     
    Sửa lần cuối bởi điều hành viên: 7/11/23
  2. Buile

    Buile Member


    BUÔNG XÃ

    Năm chưa hết, Đông về vội vã,
    Những cành Thu đã đỗ lá đưa chà.
    Ngày tháng hởi, hững hờ trôi nhanh quá,
    Nhìn lại mình mái tóc đã sương pha.
    Đã biết vậy sao mà chưa tĩnh thức,
    Cứ bon chen theo vật chất tiền tài.
    Và trong lòng thù hận cứ dằng dai,
    Để biến đổi đời ta thành địa ngục!
    Ôi có phải đời ta là cỏi tạm,
    Hành tinh nầy tạm trú được bao lâu.
    Kiếp phù sinh nào khác giấc chiêm bao,
    Mà bám viu mà tưởng rằng vô tận.
    Ôi cuộc sống sẽ còn chi ý nghĩa,
    Người với người nếu chẳng biết yêu thương.
    Bằng từ tâm người tìm thấy Thiên Đường,
    Chớ đâu phãi bằng vinh hoa phú qúi.
    Trời đất hởi, có sinh thì có diệt,
    Mọi việc đều đến một lúc rồi đi.
    Cứ sắc không không sắc đổi chu kỳ,
    Đừng cố giữ những gì ta tha thiết.
    Nay "Buông Xã" và lãng quên tất cả,
    Những lợi danh những ngang trái hận thù.
    Buông xã hết nghe đời tươi đẹp quá,
    Như bình minh xóa sạch bóng đêm thâu.

    Quang Tuấn

    Cựu G.S Thoại Ngọc Hầu (Angiang)

    ***

    YÊU ĐỜI

    Vốn đã có tình yêu bất diệt,
    Yêu non sông nòi giống Lạc-Hồng.
    Một chữ S hình cong nước Việt,
    Yêu tất cả mà không phân biệt.
    Khắp hoàn cầu thế giới năm châu,
    Cầu sao cho thoát khỏi nạn sầu.
    Khắp thế giới chiến tranh bùng nổ!
    Cả vũ trụ đến ngày chịu khổ!
    Cuộc tang thương nay đã gần kề,
    Sau chúng sanh còn mãi say mê.
    Chẳng tĩnh thức tìm đường diệt khổ,
    Cầu chư Phật mười phương cứu độ.
    Biết nạn tai đã có nhiều lần…
    Cầu xin Phật từ bi cứu khổ,
    Cho chúng sanh thoát khỏi nàn tai!
    Khắp hoàn cầu bùng nổ nay mai..
    Giống như cá gặp cơn nắng hạn.
    Tình yêu chúng không bao giờ cạn,
    Yêu vạn loài, tất cả nhân sanh.
    Yêu những ai dù dữ hay lành,
    Yêu nắng ấm, yêu luôn lạnh gía,
    Ước gì đây; Có nhiều phép lạ.
    Để trùm bao tất cả vào lòng,
    Cho qua cơn đau khổ não nồng,
    Được an hưởng, ngày vui hạnh phúc.
    Là qua được khỏi cơn vẩn đục,
    Chung cùng nhau đến lúc khải-hoàn.
    Đây là ngày kiến Phật mình vàng,
    Sẽ gặp đặng Thầy cùng Thánh Chúa.
    Đó là ngày Vua, Quan hội ngộ,
    Chúng thần dân cùng hưởng vui tươi.
    Cả thế gian rộn rã tiếng cười,

    “Khắp thế-giới liên giây Hòa-Hảo” (*)
    Đây đúng lúc: - là ngày Tân tạo,
    Lập Thượng nguơn ở cõi Ta-bà.
    Chắc chắn rằng ngày ấy không xa,
    Hởi đồng đạo cần tu cho thạo.
    Nay phải ráng trùng tu nền Đạo,
    Để cùng nhau hưởng phước, an nhà.
    Cũng là ngày chấm dứt khổ hàn,
    Muốn được thế, cầu Thầy cứu vãng.
    Chỉ có Thầy về đây cứu mạng,
    Thầy của ta là đấng huyền linh.
    Cõi Ta bà đến lúc chiến chinh!
    Để sát phạt những người hung ác,
    Tu còn mang những điều tan-tác.
    Đặng làm ra các việc bại tồi!

    “Đến ngày sao khó đứng không ngồi” (*)
    Trách Trời, Phật sao không cứu độ.
    Nếu muốn được Phật, Thầy gia-hộ,
    Hãy mau mau cãi sửa đi nào.
    Kẻo mai sao đến lúc dạt dào,
    Khắp thế gian đà nhuộm máu đào!
    Sẽ có Phật ra tay cứu rỗi,
    Xin bá tánh mau mau cãi-hối.
    Bỏ các lời điêu-ngoa, gian-dối,
    Dẹp những điều yêu-mị, tà-tinh.
    Giúp cho tâm thanh-tịnh thường-minh.
    Thì tránh được đao-binh, khói-lửa.

    “Tưởng nhớ Phật như ăn cơm bữa,
    Vọng cửu-huyền sớm tối mới mầu” (*)

    Cuộc thế-gian đến lúc nạn sầu!
    Đến chừng đó có Thầy trở lại,
    Đặng dắt-dìu qua cơn khổ-ải.
    Tu phải ráng bền tâm mãi mãi..
    Là ăn Chay, niệm Phât, Thảo ngay,
    Thường giữ tâm Chánh định đừng sai.
    Dẩu có thác cũng không mất mạng,
    Nói đến đây còn buồn vô hạn.
    Hỏi tại sao ta ở chốn nầy?
    Ở cõi đây lắm sự nồng cai!
    Sao ở mãi, ở hoài chi nhỉ?
    Chính vì thế Phật Ngài liền chỉ,
    Con đường về Tịnh-độ Tây phương.
    Quày đầu đi; sẽ được dựa nương,
    Cảnh sen báu, còn chờ, còn trả…
    Hãy quyết tâm vùng lên mạnh mẽ,
    Buông tình, tiền, danh-lợi thế gian.
    Tất cả là dã cảnh đừng màng,
    Về cực lạc an nhàn tự tại.
    Sống mãi.. không tàn phai, biến hoại,
    Ráng tu hành dẹp tan chướng ngại.
    Đừng hẹn thêm đến mốt, đến mai,
    Chuyển khổ đau… diện kiến Như Lai.
    Đó là ngày trí-huệ mở khai,
    Đặng kịp lúc quê xưa trở lại.
    Để hưởng được an-nhàn, tự tại,
    Kẻo Phật Đà trong mãi sớm trưa.
    Chờ con trẻ trở về quê cũ,
    Nhắc đến đây tâm thần ủ rũ!
    Nhớ lại lời Phật dạy trong Kinh,
    Mình ở đây hồi lúc chưa sinh.
    Là đã ở chốn ni một thuở,
    Có một lúc tâm thần bỡ ngỡ.
    Trong lòng buồn rảo bước ra sân,
    Mắt đâm chiêu nhìn thẳng xuống trần.
    Thấy nước biển tưởng rằng của báu,
    Ánh mặt trời sáng soi chiếu rọi.
    Thấy hào-quang chiếu sáng lung-linh,
    Lầm tưởng rằng báu quí động tình.
    Lòng tham báu bắt đầu phát khởi,
    Liền lúc ấy không còn chờ đợi.
    Dùng thần-thông bay thẳng xuống trần,
    Nào ngờ đâu rảo bước xa gần.
    Quên mất hẳn đường xưa lối cũ.
    Cả thức ăn, nước uống lạ thay.
    Lấy tay thò, nếm thử liền ngay,
    Khi nếm vào vướng nhựa trần ai.
    Trong lúc đó chẳng còn do dự,
    Cứ ăn nhiều thì thân to bự,
    Mất thần thông, rụng cánh chẳng hay!
    Liền nghĩ ra tìm kế sinh nhai,
    Tạo vật; thì bị vật khiến sai.
    Đành phải chịu ở ngay cõi thế,
    Nói đến đây ôi thôi hết kể.
    Kẹt thế gian, chẳng biết bao ngày?
    Bỏ kiếp nầy, kiếp khác đổi thay,
    Gần tận thế mà còn ở mãi.
    Chắc rằng mình làm điều chẳng phải,
    Nên đành cam lộn-lạo, luân-hồi.
    Giờ đến lúc quay đầu trở lại,
    Đổng đạo ơi! ráng Tu đừng ngại.
    Là mau mau.. bỏ trược, tìm thanh.

    VÔ DANH
    Vùng vịnh California –Hoa-Kỳ.

    Ghi chú: Những câu có dấu (*) là lời của ĐỨC HUỲNH GIÁO CHỦ.

    *****
    TÂM, TÂM, TÂM BẤT KHẢ TẦM

    ***
    Trúc Thùy , California, HK.
    Xướng;


    Tâm xưa ngày ấy đã xa lìa,
    Hiên tại cũng chẳng tìm thấy ra.
    Tương-lai hiện-hửu trong trí giác,
    Bừng sáng nơi Tâm hiện mỗi giờ.
    Nên tự hỏi Tâm là thế đó,
    Tầm người tri-kỷ biết Tâm xưa.

    NĂM LUẬT, Long-xuyên, VN

    Họa:

    Tâm dứt chuyện qua chẳng bận lòng,
    Tâm lo việc tới phũi rồi xong.
    Tâm đang biết thấy không dừng trụ,
    Bất diệt vô sanh lặng sáng trong.
    Khã đắc tự Tâm siêu thánh đế,
    Tâm không triệt ngộ lẽ huyền thông.

    ***

    TÌM PHẬT

    Phật chẳng ở một nơi,
    Dẩu đi kiếm ngàn đời!
    Cũng không sao thấy Phật,
    Phật chẳng rời gang tất.
    Tại tâm não chúng sanh,
    Đi tìm kiếm loanh quanh.
    Phản hồi Tâm kiến Phật,
    Phật ở chổ vô sanh.
    Phãi hiểu Phật rõ rành,
    Chớ lầm nhận Phật danh,
    Rằng riêng ở Lạc thành.
    Thật muốn biết Phật đà,
    Là nhìn Phật tại Tâm.
    Hằng luôn chiếu sáng ra.
    Rọi soi trùm khắp cỏi,
    Đâu bỏ xót vật nào.
    Hào-quang chiếu lào lào!
    Ấy chính là Phật đấy.

    VÔ DANH Longxuyên, VN

    ***
    TÌM BẠN CỐ TRI

    Tôi nay muốn tìm bạn cố tri,
    Rõ ràng minh bạch ở bài thi.
    Ai mà hiểu rõ rành chơn-lý,
    Người ấy chính là bạn cố tri.

    Người bạn cố tri ấy chính là,
    Hiểu rành chơn-lý tỏ tường ra.
    Giác, Mê hai nhánh cùng một gốc.
    Chính một côi nguồn phản-chiếu ra,

    Tâm chơn, Tâm gỉa một gốc ra,
    Giác là Tâm Phật, mê là Tâm Ma.
    Giác, Mê hái thứ điều buông bỏ,
    Cội gốc là Tự-gíác, Giác-tha.

    Ngôi buồn suy nghĩ một mình ta,
    Đâu là Tâm Phật, đâu Tâm Ma.
    Phật, Ma chỉ có trong chơn vọng,
    Tỉnh thức ra rổi chẳng còn Ma.

    VÔ DANH, San francisco, California. HK



     
    Sửa lần cuối bởi điều hành viên: 7/11/23
  3. TranTuanMinh

    TranTuanMinh Member


    NHÌN TRĂNG

    ***
    Nhin áng trăng bị mây đen che khuất,
    Làm thi nhân lập tức viết thành thơ.
    Dạ suy tư nặng trĩu đến việc đời,
    Tâm chạnh nghĩ bơ phờ lo cho Đạo.
    Muốn xông pha hy sinh nhiều tuyết tháo,
    Để giúp nhau việc Đạo sớm hoàn thành.

    Cả tiếng kêu cùng khắp đến chị anh,
    Nên xiết tay làm rạng danh Thầy -Tổ
    .

    Quyết không để mây đen làm hoen ố,
    Cho ánh trăng thố lộ hết tâm tư.

    Lòng thi nhân chỉ tả ít văn từ,
    Mong tât cả mỉm cười trong đạo đức.

    Dù dốt nát tôi cũng mong góp sức,
    Cùng đệ huynh tích cực để dựng xây.
    Quyết trao thân trọn vẹn đáp ơn Thầy,
    Mong chung sức điều hay trong tu học.

    Phận hèn yếu nên làm thơ con cóc,
    Mong chị anh khi đọc chớ khinh chê.
    Vi tâm hồn tôi chưa khỏi rừng mê,
    Còn đen tối nên chưa về Phật được.
    Bấy nhiêu lời tỏ bài cùng sau trước,
    Xin chúc cầu sớm được chữ nhàn an.
    Xin nguyện cầu sớm trực vãng Tây phang,
    Xin Đức Phật sen vàng luôn mong đợi.
    Xin huynh đệ bền tu và lướt tới,
    Xin Di Đà hiện tới khắp nhân gian.
    Xin chúc cầu cho tất cả vẹn toàn,

    Xin được ngự sen vàng nơi cực lạc.

    Cư sĩ Nguyễn Văn Điểm

    ***

    Cái Điện Thoại

    Di động thời nay quá xá nhiều,

    Từ ngoài thành thị đến am liêu.
    Người Đời hay Đạo đều thăm nhiểm,
    Vì thế nên tôi vội đánh liều.
    Đánh liều tâm sự một đôi câu,
    Bệnh ngặt xưa nay thấy hiểm sâu.
    Nhưng chẳng sợ bằng xài điện thoại,
    Vì thường liên lạc chẳng vào đâu.
    Vào đau chẵng nệ mất thời gian,
    Gẫm lại xem ra thấy khổ nàn,
    Vì Đạo gọi nhau thì đáng lắm,
    Nếu không như vậy thật nguy nan...
    Nguy nan khắp chốn hỡi người ôi!
    Tôi đã xét suy kỹ lắm rồi,
    Khoa học văn minh càng tiến bộ.
    Gạt người mê nhiễm thấy than ôi!
    Than ôi tuổi trẻ của thời nay,
    Cứ mãi đua nhau mặt sức xài.
    Kẻ đươc Mẹ Cha cưng sắm sửa,
    Đứa thì tự ý lén mua xài.
    Mua xài đúng nghĩa nói làm chi,
    Ngặt nổi hơn thua với thế thì.
    Mầy có tao đây cần phải có,
    Quên rằng Cha Mẹ móc tiền chi!
    Tiền chi hằng tháng lắm phiền lo,
    Nước mắt mồ hôi đẩm ướt cho.
    Dải nắng dầm sương tần tảo lắm,
    Kiếm tiền chi dụng mặt buồn so.
    Buồn so thế sự hiện ngày nay,
    Nhắc đến lòng tôi thấy đắng cay.
    Thương cảm cho người nên xét lại,
    Đúng thời đúng lúc mới nên xài.
    Nên xài điện thoại có nguyên nhân,
    Liên hệ với nhau việc thiếc cần,
    Không rảnh thì xin tin nhắn gấp.
    It tiền đơn giản gửi người thân,
    Người thân nên mới viết lời thơ.
    Khuyên nhủ cùng nhau biết thế thời,
    Vật chất tùy duyên đừng lệ thuộc.
    Chú tâm chánh niệm hỡi người ơi,
    Di đà ghi khắc đậm vào tâm.
    Nơi đâu cũng âm thầm chánh niệm,
    Nhứt tâm luôn xóa sạch u buồn!
    Huệ khai trí sáng khơi nguồn Từ bi.

    Cư Sĩ Nguyễn Văn Điểm

    --oOo--
    Mọi sự vật trong vũ trụ đều vận hành theo quy luật khách quan tự nhiên là Duyên khởi. Khi hội tụ đủ Duyên thì sự vật như là hình thành, và cũng khi hội tụ đủ Duyên thì sự vật như là tiêu hoại. Kỳ thật tất cả chỉ là những chuỗi tương tác và chuyển hóa không ngừng, mà thuật ngữ chuyên gọi là ‘trùng trùng duyên khởi’ – nghĩa là tất cả mọi sự vật không tự sinh ra cũng không tự mất đi mà chỉ biến đổi từ dạng này qua dạng khác.
    Tuy nhiên, trong đời sống con người, trước mọi sự vật, phần lớn con người đều lơ là và bị mê mờ với ý tưởng chúng là những thực thể thường hằng bởi thiếu hiểu biết hay hiểu biết cực đoan – điều này có thể tự nhiên hay là hậu quả của các hình thức giáo dục nhồi sọ; từ đó, con người khởi tâm ưa thích hay chê ghét theo ý riêng của mình, hướng tới cố chiếm đoạt hay loại trừ sự vật đó, bất chấp là sự việc này có thể gây ra hậu quả là lợi mình-hại người hay lợi người-hại mình, hoặc cả hại mình-hại người, thay vìtỉnh táo nhận chân là nên cả lợi mình-lợi người.
    Từ sự nhận thức sâu sắc qui luật tự nhiên khách quan Duyên khởi này trên mọi sự vật với 2 tính chất là: tính chất Vô thường – không có gì là không biến đổi, và tính chất Vô ngã – không có gì là thực thể , nghĩa là mọi sự vật luôn biến đổi, tuy thấy có mà không thực là có. Hiệu ứng của sự nhận thức sâu sắc qui luật này là sự chuyển hóa nội tâm, từ một nội tâm cố chấp cực đoan biểu hiện ra bên ngoài là chiếm đoạt (tham) và thù hận (sân) chuyển đổi là một nội tâm xả ly – cởi mở (không nắm giữ) và thân thiện. Phải chăng đó là niềm hạnh phúc thực tại – không ảo tưởng?

    BUÔNG XẢ

    Mọi sự vật trên đời
    Đều theo Duyên thành hoại
    Hiện tượng là Vô thường
    Bản chất là Vô ngã

    Như thân là giả tướng

    Do tứ đại hợp thành
    Đủ duyên thân tan rã!
    Dù các bậc tài danh...

    Trói buộc vào danh lợi

    Chỉ làm khổ chính mình
    Bởi chúng là hư ảo
    Mãi tồn tại bao giờ?

    Trói buộc vào thù hận

    Chính mình tự làm khổ
    Dù là lỗi của người
    Hay là lỗi của ta.

    Quá khứ đã qua rồi

    Tương lai không ai biết!
    Xả ly mọi mộng, tưởng
    Thảnh thơi hành trang bước.

    Tự tại - không bám víu

    Không thành kiến cực đoan
    Không chấp ngã, chấp pháp
    Hạnh phúc ngay hiện đời.

    California 11/11/2013

    Minh Lương - Trương Minh Sung
     
    Sửa lần cuối bởi điều hành viên: 7/11/23

Chia sẻ trang này