Tập Thơ (3)

Thảo luận trong 'Vườn Thơ - Nhạc - Ý Đạo' bắt đầu bởi Tamtran, 20/6/13.

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Tamtran

    Tamtran Administrator


    Bài thơ Khoán Tự của đồng-đạo
    THIỆN CHÂU, thân tặng qúi Thành viên và Thân-hữu Diễn-đàn tiếng nói người Tín đồ Phật Giáo Hòa-Hảo Hải-ngoại, nhân Đại lễ Kỷ niệm ngày Khai-sáng nền Đạo PGHH (1939 -2013)


    --oOo--
    [​IMG]

    PHẬT môn huyền diệu ĐỨC thậm thâm,
    GIÁO lai Nam Việt HUỲNH gia lâm.
    HÒA thôn khai Đạo GIÁO răn chúng,
    HẢO xứ nở hoa CHỦ gắng tầm.

    PHẬT Đạo bao trùm khắp MƯỜI phương, (1)
    GIÁO lý xưa nay vẫn TÁM đường. (2)
    HÒA đồng muôn pháp ngày THÁNG hiện,
    HẢO nhơn hành thiện vẹn NĂM hương. (3)

    PHẬT pháp vốn NHẰM tế độ nhân,
    GIÁO lịnh kỳ NĂM đã định phân.
    HÒA niên can KỶ thiên đình sắc,
    HẢO duyên chi MÃO ngọn bút thần.

    PHẬT thừa phương tiện MỘT phân ra, (4)
    GIÁO lý truyền trao CHÍN năm mà. (5)
    HÒA tâm vượt thoát BA đường hạ, (6)
    HẢO hạnh viên thành CHÍN cõi qua. (7)

    PHẬT - TRUYỀN Tứ Đế, Lộc uyễn viên,
    GIÁO - KHAI Tịnh Độ đáo Tây thiên.
    HÒA - ĐẠO Phổ thông nêu đèn Trí,
    HẢO - PHÁP Châu lưu mở cửa Thiền.

    New York, June 02.2013.
    Chú thích: (1) -Thập phương Phật. (2) - Bát chánh Đạo. (3) - Ngũ hương: Giới hương, Định hương, Huệ hương, Giải thoát hương, Giải thoát tri kiến hương.
    (4) - Nhứt thừa là Phật thừa. (5) - Tính theo từng năm từ 1939 đến 1947 tất cả là 9 năm.
    (6) - Địa ngục, Ngạ quỹ, Súc sanh.(7) - Lục đạo cộng với 3 Quả Thánh: Thanh văn, Duyên giác và Bồ Tát.


    NHỚ NGÀY: "MƯỜI TÁM THÁNG NĂM"
    --oOo--

    Nhớ ngày mười tám tháng năm,
    Lòng con đòi đoạn, tuôn dầm hạt châu
    Đức Thầy xưa lắm dãi dầu,
    Dạy răn sanh chúng chẳng cầu đền ơn.
    Đông, tây, nam, bắc há sờn,
    Lời vàng tao nhã khuyên lơn vỗ về.
    Cả kêu lớn nhỏ đề huề,
    Trên hòa, dưới thuận chớ hề lãng xao.
    Giảng kinh giáo lý Ngài trao,
    Xin trong đồng đạo mau mau thực hành.
    Tám điều răn cấm đành rành,
    Tu Nhân - Học Phật ngọn ngành phân minh.
    Lập thân rèn trí cho tinh,
    Thiền Tông, Tịnh Độ phĩ tình ước ao.
    Ngày đêm sách tấn dồi trau,
    Lọc sàng nghiêm chỉnh thì thau thành vàng.
    Hiển vang tông tổ họ hàng,
    Phật-Giáo Hòa-Hảo rỡ ràng năm châu.
    Nguyện bù đắp bốn ơn sâu,
    Tổ-tiên, Cha mẹ chớ hầu lãng quên.
    Quốc gia thủy thổ dựng nền,
    Cùng ơn Tam Bảo đáp đền nhớ ghi.
    Đồng bào nhơn loại vậy thì,
    Nên lo tế độ chớ vì bản thân.
    Đạo đồng già trẻ xa gần,
    Nhớ ngày kỷ niệm nên cần kết liên.
    Dắt dìu nhau tạo thiện duyên,
    Ngàn năm dân tộc mùi Thiền thẳm sâu.
    Việt Nam nguồn gốc Lạc Âu,
    Dầu cho gặp cảnh bể dâu vẫn còn.
    Bây giờ tuy phải chiều lòn,
    Đạo đồng vững chí cho tròn duyên xưa.
    Nương theo thuyền Giác, Phật thừa,
    Pháp môn Tịnh Độ, muối dưa thanh bần.
    Thầy xưa dò dặn ân cần,
    Dầu Ngài xa vắng chớ dần dà tâm.
    Miệt mài giảng kệ ca ngâm,
    Thực hành sớm tối chẳng lầm lạc đâu.
    Tứ ân giữ vẹn làm đầu,
    Xử tròn nhơn đạo là câu nằm lòng.
    Mấy lời trao đổi đạo đồng,
    Nhớ ngày kỷ niệm đôi dòng trình thưa.

    New York, (Hoa Kỳ) June, 02,2013.
    THIỆN CHÂU
    (Kỷ Niệm Ngày Khai Đạo PGHH Lần Thứ 74)

    ***

    Tiếng Chuông Chiều!
    Tiếng chuông chiều trong đời mạc hạ,
    Kêu vang lên hồi giả bốn phương.
    Dục thúc ai còn mãi lạc đường,
    Trong trường mộng hãy mau tỉnh ngộ.
    Nơi cõi tạm biết bao thống khổ,
    Sống bụi trần là chỗ tạm nương.
    Chính vì đời lầm lạc đáng thương,
    Chư Phật-Thánh tìm phương giáng thế.
    Kêu gọi khách trần ai kẻo trễ,
    Xuống thuyền từ vượt khỏi sông mê.
    Hãy mau chơn quày gót trở về,
    Nương ánh đạo Bồ Đề khai mở.
    Đời mạc pháp có Thầy có tớ,
    Chung tay nhau truyền mở đạo lành.
    Cho lời mầu rảy khắp chúng sanh,
    Khuyên dương thế tầm thanh lánh tục.
    Phải biết rõ đường tu cội phúc,
    Nên túc duyên Thầy mới ra đời.
    Chọn một nơi thiên lợi địa thời,
    Cho sanh chúng vựa kề Phật giáo.
    Ngày mười, tám tháng năm khai đạo,
    Khắp nhơn sanh thấu đáo đường tu.
    Muôn loại điều sống cảnh nhàn du,
    Lìa cảnh khổ ao tù dương thế.
    Tâm hạnh, phát ra lời thiện thệ,
    Quyết hành trì qua bể trầm luân.
    Nay chúng con hoan hỉ vui mừng,
    Xin đón nhận ân nhuần thánh đức.
    Công phổ quá chúng sanh tỉnh thức,
    Ơn giáo truyền muôn loại an vui.
    Nguyện tiến tu không thể thối lùi,
    Sống an lạc niềm vui Phật pháp.
    Lời Thầy dạy con xin dung nạp,
    Đem đạo lành rảy khắp nhân gian.
    Cho chúng sanh thẳng hướng một đàng,
    Về cực lạc thoát nàn bể khổ.

    ***
    Duyên lành rảy khắp nhân gian,
    Xuống trần khai mở đạo tràng độ sanh.
    Trải qua bao kiếp duyên thành,
    Chọn nơi truyền giáo đất thanh an hòa.
    Mừng ngày pháp thụ khai hoa,
    Tháng năm, mười tám Thầy ra cứu trần.
    Huyền cơ tạo hóa xoay vần,
    Trung-Ương Thánh-Địa đất phần An-giang.
    Xuân sang hạ đến lập đàng,
    Thầy ra cứu thế thượng đàng cáo thiên.
    Âu là phước đức thiện duyên,
    Ban ân cho kẻ tu hiền thế gian.
    Đạo Thầy tỏa rạng bốn phang,
    Dắt dìu sanh chúng vào đàng an vui.
    Pháp lành lan tỏa nặc mùi,
    Muôn loài hạnh phúc sống vui thanh bình.
    Mừng ngày Phật-pháp tái sinh,
    Vạn vật sẽ được trùng minh lời mầu.
    Giáo điều vi diệu thâm sâu,
    Để cho sanh chúng ngõ hầu tu thân.
    Thoát ra bể khổ hồng trần,
    Tiến lên cõi Phật xa lần bờ mê.
    Tây phương cực lạc được về,
    Ngự tòa sen báu, thoát rời tử sanh.
    Nhàn du trong cõi an lành,
    Đắc thành đạo quả độ sanh Ta bà.
    Mừng ngày khải khúc hoàn ca,
    Niềm vui nhân loại thiết tha ngập tràn.
    Chúc cầu đồng đạo bình an,
    Sống trong Phật-pháp, Thầy ban duyên lành.
    Chúc cầu tinh tấn đạt thành,
    Bồ đề tâm phát đắc sanh liên đài.

    DANH NHAN
    Thọai Sơn, Tỉnh An Giang (Việt-Nam)

    [​IMG]

    ---oOo--


    ĐẠO HÀNH ĐẠO


    Đạo - CHÁNH ĐẠO - làm đời thêm tươi đẹp
    Thánh hóa con người từ chốn bùn nhơ
    Người hành đạo cõi lòng không chật hẹp
    Không tự tôn mình là nhất bao giờ!


    Đạo - CHÁNH ĐẠO - dẫn đường Chân-Thiện-Mỹ
    Đạo dạy đời Bi - Trí - Dũng - hy sinh
    Người hành đạo phải dẹp lòng vị kỷ
    Yêu tha nhân như thể đã yêu mình


    Đạo - CHÁNH ĐẠO - thì trước sau như một
    Đạo mang vào đời hiếu nghĩa, nhân luân
    Người hành đạo không đóng tuồng, đội lốt
    Lường gạt niềm tin, buôn thánh bán thần

    Đạo - CHÁNH ĐẠO - dạy quật cường, vô úy
    Dạy yêu thương gìn dựng nước non nhà
    Người hành đạo phải thành tâm thiện ý
    Không lạm quyền cho lợi ích riêng ta

    Đạo - CHÁNH ĐẠO - hiểu luân hồi, sinh tử
    Nên chẳng gian tham, hiểm độc, vô tình
    Người hành đạo không ngoa ngôn vọng ngữ
    Ngậm máu phun người, điêu bạc, bất minh


    Đạo - CHÁNH ĐẠO - thực hành Bi - Trí - Dũng
    Dựng hòa bình, mưu quốc thái, dân an
    Người hành đạo không gian manh, phản phúc
    Hại kẻ hiền lương dung dưỡng bạo tàn


    Đạo - CHÁNH ĐẠO - luôn luyện tâm rèn trí
    Dùng trí - nhẫn - nhân - vô úy - đúng đường
    Người hành đạo không đi cùng ma qủy
    Hại giống nòi và phá nát quê hương!

    Ngô Minh Hằng


    )-(


    "MỘNG VÀ THẬT" ???

    Nhân duyên đủ ta tưởng rằng là thật,
    Có ngờ đâu chỉ tạm hợp mà thôi.
    Kiếp phù sinh tụ tán luống bồi hồi,
    Vòng lẩn quẫn mấy ai từng nghĩ đến.
    Trong biển khổ biết đâu là bờ bến?
    Mãi chạy theo những ảo mộng xa vời.
    Cho rằng ta sống mãi mãi trên đời,
    Nào hay biết có một ngày chung cuộc.
    Hôm nay đây đủ thân bằng quyến thuộc,
    Rồi ngày kia bổng chốc lại chia lìa.
    Cảnh tang thương ôi nước mắt đầm đìa,
    Còn đâu những nụ cười tươi ngày nọ.
    Niềm hảnh diện với những gì ta có,
    Nào nhà xe, nào hạnh phúc đủ đầy.
    Giờ đây tan như bọt nước làn mây,
    Mộng hay thật hãy trả lời một tiếng?
    Tuy hiểu hết nhưng cố tình luận biện,
    Khi khổ rồi lại trách đất than trời.
    Hoặc nói rằng tất cả tại người đời,
    Chớ nào phải do mình gây nên chuyện.
    Nhân và quả, tiến trình thường bất biến,
    Luật công minh biểu hiện thật rõ ràng.
    Dẫu giàu sang hay những kẻ nghèo nàn,
    Đều chung chịu bởi luật nầy chi phối.
    Do vô minh mãi sống đời u tối,
    Và cuồng quay trong quỹ đạo tham sân.
    Kiếp luân hồi lên xuống biết bao lần,
    Vòng lục đạo xoay vần thôi bất tận.
    Nào ai biết được làm người mấy bận?
    Để ngày sau phải ân hận vô cùng.
    Không làm hiền mà cứ mãi làm hung,
    Nhân thành quả rồi ăn năn sao kịp.
    Lúc lâm chung xác thây nằm thiêm thiếp,
    Hồn vẩn vơ lạc lỏng biết về đâu?
    Nào quyến thân đang khổ não âu sầu,
    Thương với tiếc kết theo dòng nước mắt!
    Cuộc chia ly sắp diễn ra bức ngặt,
    Bịn rịn nhiều càng vương vấn thêm nhiều.
    Nào của tiền,nào tình cảm thương yêu...
    Nhưng không thể theo mình về cỏi khác?
    Nhà cửa, ngựa xe thảy đều bội bạc,
    Chỉ mình ta đeo nghiệp lực mà thôi.
    Những việc làm trong kiếp sống phản hồi,
    Đều hiển hiện rõ ràng nơi tâm thức.
    Rồi nhịp thở mỏn dần và chấm dứt,
    Kiếp nhân sinh cũng kết thúc từ đây.
    Sữ sách xưa đã lưu dấu tỏ bày,
    Chớ nào phải hiện trạng nầy mới có ?
    PHẬT đã dạy được làm người rất khó,
    Càng khó hơn nghe bảo pháp nhiệm mầu.
    Mãi chạy theo danh lợi đến bạc đầu,
    Lòng ham muốn có bao giờ dừng lại ?
    Cuộc chiến tranh bởi do tâm sát hại,
    Của nhơn loài diễn tiến mãi không thôi.
    Muốn hoà bình nhưng nào được vãn hồi,
    Tình đồng chủng có bao giờ xét đến.
    Sự thù hận xin thay bằng thương mến,
    Hoàn cầu nầy sẽ vui vẻ biết bao.
    Khắp sanh linh thoát được cảnh máu đào,
    Nhân loại sẽ an vui và hạnh phúc.
    Đời người chỉ kéo dài trong một lúc,
    Số ít thì cũng chỉ khoảng trăm năm.
    Khi trẻ trung vẫn chẳng chịu kiếm tầm,
    Và học hỏi để tìm cầu giải thoát.
    Tóc bạc da nhăn mới thấy mình bi đát,
    Thì ô hô hối hận đã muộn màng!
    Còn gì đâu những phú quí giàu sang?
    Mộng hay thật đã tỏ tường mọi lẽ.
    Tỉnh cơn mê trên đời nầy mấy kẻ?
    Biết kiếm tìm sinh lộ cho mai sau.
    Vì vậy nên khi phải chịu đối đầu,
    Trước cửa tử thì tâm thần hốt hoảng.
    Làm sao giữ được lòng mình bình thản,
    Sự tử sinh sinh tử ấy lẽ thường.
    Nếu tỏ tường có đâu chịu đau thương?
    Không ngã chấp thì thảnh thơi nhẹ bước.
    Nhưng nào phải dễ dàng ai đạt được,
    Nếu trước kia không chịu khó thực hành.
    Cứ hẹn lần lúc tuổi hãy còn xanh,
    Và nhựa sống đang tràn đầy hy vọng.
    Cho đến lúc tấm thân nầy xế bóng,
    Da đã nhăn ,má cóp thể hao gầy.
    Hoàng hôn rồi nào biết liệu sao đây !
    Ngày chung cuộc có bao giờ nghĩ tới ?
    Danh tình lợi đã vượt tầm tay với.
    Có ăn năn hối hận cũng muộn màng.
    Và bây giờ xin thôi chớ trách than,
    Nên tỉnh ngộ nghĩ suy đừng buồn chán.
    Tự đối mặt và tự mình xét quán,
    Nguyên nhân nào được sanh khởi từ đâu ?
    Kiếp sinh linh nhân duyên đủ bắt đầu,
    Nhân duyên hết đành tan tành vỡ mộng !
    Như thế đó cuộc đời là bọt bóng,
    Hợp rồi tan tan hợp biết bao lần.
    Diệt rồi sinh vạn vật cứ xoay vần,
    Trong vũ trụ thế gian đều như vậy.
    Ai người trí nên mở tầm mắt thấy,
    Để sống sao đúng ý nghĩa trên đời.
    Cho tâm hồn luôn luôn được thảnh thơi,
    Ngày kia sẽ bình an khi lui gót.
    Không thể đợi cầu siêu cho giải thoát,
    Tội chất chồng trước toà án lương tâm.
    Cõi thế gian rất nhiều kẻ hiểu lầm,
    Nhiều tiền của sau nầy đem lo lót.
    Nơi âm phủ nếu dễ dàng chạy chọt,
    Thì giàu sang chắc hưởng trọn đôi bề?
    Kẻ cường quyền làm việc ác ê hề,
    Đến khi chết nhờ tụng kinh siêu độ ?
    Người nghèo khó tín nguyện hành Tịnh Thổ,
    Ngày lâm chung ắt được đáo Phương Tây.
    Với tài sơ và thiển kiến tỏ bày,
    Cầu các bậc cao minh dùm chỉ giáo.

    New York , August 18 , 2013.
    Thiện Châu

    ***
    "CẢNH GIÁC THƠ"
    của người tín đồ PGHH

    Cảnh giác thơ gởi lên Trí Quảng,
    Cùng Giác Toàn là hạng sa môn.
    Thuở xưa lời dạy Thế Tôn,
    Trong hàng Tăng lữ chư môn phụng hành.
    Muốn thoát khỏi tử sanh lục đạo,
    Luật nghi thường chu đáo phụng thờ.
    Mới mong thoát khỏi bùn nhơ,
    Niết Bàn thanh tĩnh sẵn chờ chơn tu.
    Khuyên vẹt phá mây mù đen tối,
    Tạo làm chi tội lỗi chỉnh ghê.
    Môn sinh tội ác nặng nề,
    Do Thầy hướng dẫn vượt lề phá qui.
    Tu sao chẳng từ bi lợi chúng?
    Phá hoại người là dụng ác tâm.
    Hại cho sanh chúng hiểu lầm,
    Rơi vào tà kiến khó tầm Đạo chơn!
    Tu phải kết thiện dươn mới phải,
    Chà đạp người qui giái nào cho.
    Tu là nói việc hay ho,
    Lợi mình lợi chúng thơm tho luận bàn.
    Luận chánh pháp mới hàng Tăng lữ,
    Đại vọng ngôn là sự phải chừa.
    Đại lão Hòa thượng hiểu thừa,
    Cớ sao dạy chúng nói bừa ác ngôn?
    Thích Thiện Huệ Sa môn Học viện,
    Tạo luận văn ác kiến đi vào.
    Ngọc Hoàng đang ngự trên cao,
    Lịnh truyền Thiện Huệ đưa vào ngục môn!
    Theo chánh pháp Thế Tôn truyền dạy,
    Kẻ lỗi lầm cần phải ăn năn.
    Để cho giảm bớt tội căn,
    Để cho chánh Đạo được tăng lợi người.
    Phật Giáo Hòa Hảo rạng ngời,
    Khắp trên thế giới cùng thời tôn vinh.
    Thiện Huệ là kẻ hậu sinh,
    Do Thầy hướng dẫn tội mình mới vương.
    Nhục vinh là pháp vô thường,
    Thầy trò đồng tội chung đường nhận đi.
    Đức Huỳnh Giáo Chủ từ bi,
    Tội nào Ngài cũng cùng thì thứ tha!

    Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật .
    Nam Mô A Di Đà Phật.
    Nữ Tâm Quán

    ***

    XIN CẢM ƠN MẸ!


    Dâng lên mẹ những bông hồng thắm đỏ,

    Tựa như dòng máu đỏ mẹ cho con.
    Đã bao năm mẹ bương chải, hao mòn,
    Nuôi con lớn, chỉ mong con thành đạt.
    Cảm ơn mẹ một tình yêu bát ngát,
    Lúc con khờ trôi dạt chốn tha hương.
    Dang cánh tay mẹ che chở mọi đường,
    Và ôm ấp trong tình thương tuyệt đối.
    Cảm ơn mẹ đã bao phen thứ lỗi,
    Con dại khờ nông nổi đã bao lần.
    Tấm lòng vàng rộng mở chẳng phân vân,
    Và bảo bọc đỡ đần khi nguy khó.
    Cảm ơn mẹ, Người là vầng trăng tỏ,
    Dẫn soi đường mở ngõ đến tương lai.
    Cảm ơn mẹ bao tháng miệt mài,
    Cho con trẻ những ngày dài hạnh phúc!

    VAN NHO MAI AN TINH
    Kỷ niệm ngày "Mother Day 2014"
    ***

    Trong thời gian qua, chắc các bạn đã nghe bài thơ “Đất nước mình ngộ quá phải không anh” của cô giáo Trần Thị Lam được rất nhiều nhạc sĩ phổ thành ca khúc.

    ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH

    Đất nước mình ngộ quá phải không anh
    Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
    Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
    Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi.

    Đất nước mình lạ quá phải không anh
    Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
    Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
    Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay.

    Đất nước mình buồn quá phải không anh
    Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
    Rừng đã hết và biển thì đang chết
    Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa.

    Đất nước mình thương quá phải không anh
    Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại
    Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải
    Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu.

    Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh
    Anh không biết em làm sao biết được
    Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
    Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu.

    Trần Thị Lam



     

    Các file đính kèm:

    • nasa.jpg
      nasa.jpg
      Kích thước:
      52.4 KB
      Lượt xem:
      8
    Sửa lần cuối bởi điều hành viên: 11/3/24
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Chia sẻ trang này