Hoa hồng tặng Mẹ ***Anh dừng lại tiệm bán hoa để gửi hoa tặng mẹ qua đường bưu điện. Mẹ anh sống cách chỗ anh khoảng 300km. Khi bước ra khỏi xe, anh thấy một bé gái đang đứng khóc bên vỉa hè. Anh đến và hỏi nó sao lại khóc. - Cháu muốn mua một hoa hồng để tặng mẹ cháu - nó nức nở - nhưng cháu chỉ có 75 xu trong khi giá một hoa hồng đến 2 đôla. Anh mỉm cười và nói với nó: - Đến đây, chú sẽ mua cho cháu. Anh liền mua hoa cho cô bé và đặt một bó hồng để gửi cho mẹ anh. Xong xuôi, anh hỏi cô bé có cần đi nhờ xe về nhà không. Nó vui mừng nhìn anh và trả lời: - Dạ, chú cho cháu đi nhờ đến nhà mẹ cháu. Rồi nó chỉ đường cho anh đến một nghĩa trang, nơi có một phần mộ vừa mới đắp. Nó chỉ ngôi mộ và nói: - Đây là nhà của mẹ cháu. Nói xong, nó ân cần đặt nhánh hoa hồng lên mộ. Tức thì, anh quay lại tiệm bán hoa, hủy bỏ dịch vụ gửi hoa vừa rồi và mua một bó hồng thật đẹp. Suốt đêm đó, anh đã lái một mạch 300km về nhà mẹ anh để trao tận tay bà bó hoa. Dù cho đi trọn kiếp người - Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru Ngày Lễ Mẹ Những bữa tiệc mừng Lễ Mẹ đang mở ra khắp nơi trên nước Mỹ, để bày tỏ lòng tri ơn Mẹ. Không có tình cảnh nào cảm động hơn là tình mẹ đối với con, người đã cắt một phần thân thể cho chúng ta được hiện thân nơi đời này và là người luôn chăm chút cho con mọi chuyện ngày đêm không ngơi nghỉ. Theo truyền thống Hoa Kỳ mừng Ngày Lễ Mẹ vào ngày Chủ Nhật của tuần lễ thứ nhì trong tháng 5 hằng năm; Lễ Mẹ năm nay rơi vào 13-5-2012. Theo tự điển Bách Khoa ghi nhận: Ngày Hiền Mẫu hay Ngày của Mẹ (Tiếng Anh: Mother's Day) khởi xướng bởi bà Anna Marie Jarvis tại thành phố Grafton, tiểu bang West Virginia, Hoa Kỳ, để tôn vinh những người mẹ hiền, đặc biệt là trong khung cảnh của mái ấm gia đình. Dựa truyền thống của Hoa Kỳ và các quốc gia trên thế giới ngày nay, Ngày Hiền Mẫu được tổ chức hằng năm vào ngày Chủ Nhật tuần lễ thứ nhì của tháng 5. Một số các nước khác cũng có các ngày lễ tương tự được tổ chức vào các ngày khác trong năm. Để bày tỏ lòng biết ơn tất cả những bà mẹ trên đời này, xinghi lại một số ca dao, tục ngữ nói về mẹ được lưu truyền trong văn học dân gian Việt Nam. Bồng cho con bú một hồi, Mẹ đã hết sữa, con vòi con la. Nuôi con buôn tảo bán tần, Chỉ mong con lớn nên thân với đời. Những khi trái nắng trở trời, Con đau là mẹ đứng ngồi không yên. Trọn đời vất vả triền miên, Chăm lo bát gạo đồng tiền nuôi con. Nuôi con chẳng quản chi thân, Bên ướt mẹ nằm, bên ráo con lăn, Ơn Mẹ được nhắc nhớ khắc ghi: Lấy gì đền nghĩa khó khăn, Lên non xắn đá, xây lăng phụng thờ. Ai rằng công mẹ như non, Thật ra công mẹ lại còn lớn hơn. Lòng mẹ như bát nước đầy, Mai này khôn lớn, ơn này tính sao . Con ho lòng mẹ tan tành, Con sốt lòng mẹ như bình nước sôi. Nhớ ơn chín chữ cù lao, Ba năm bú mớm biết bao thân tình Đói lòng ăn trái ổi non Nhịn cơm nuôi mẹ cho tròn nghĩa xưa Lên chùa thấy Phật muốn tu Về nhà thấy mẹ công phu chưa đền Chiều chiều chim vịt kêu chiều Bâng khuâng nhớ mẹ chín chiều ruột đau Mẹ già ở túp lều tranh Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con Mẹ già như trái chín cây Gió đưa mẹ rụng biết ngày nào đây? Mẹ già như chuối ba hương Như xôi nếp mật, như đường mía lau Ơn cha núi chất trời Tây Láng lai nghĩa mẹ nước đầy biển Đông Chiều chiều lại nhớ chiều chiều Nhớ cha, nhớ mẹ chín chiều ruột đau Thương mẹ nhớ cha như kim châm vào dạ Nghĩ đến chừng nào, lụy hạ tuôn rơi Thuyền không bánh lái thuyền quày Con không cha mẹ, ai bày con nên Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời Cầu mong cha mẹ sống đời với con Gió thúc cội thung nhánh tùng khua rúc rắc Nhớ cha mẹ già ruột thắt gan teo Nước chảy ra thương cha nhớ mẹ Nước chảy vào thương mẹ nhớ cha Ai bưng bầu rượu đến đó phải chịu khó bưng về Em đang ở hầu thầy mẹ cho trọn bề hiếu trung Công cha như núi Thái Sơn Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra Một lòng thờ mẹ kính cha Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con Tu đâu cho bằng tu nhà, Thờ cha kính mẹ mới là chân tu. Đêm khuya trăng rụng xuống cầu, Cảm thương cha mẹ dãi dầu ruột đau. Biển Đông còn lúc đầy vơi, Chớ lòng cha mẹ suốt đời tràn dâng. Ngó lên trời thấy cặp cu đang đá, Ngó ra ngoài biển, thấy cặp cá đang đua. Đi về lập miếu thờ vua, Lập trang thờ mẹ, lập chùa thờ cha. Ai về tôi gởi buồng cau, Buồng trước kính mẹ, buồng sau kính thầy. Ai về tôi gởi đôi giày, Phòng khi mưa gió để thầy mẹ đi. Ơn hoài thai, to như bể! Công dưỡng dục, lớn tựa sông! Em nguyện ở vậy không chồng, Lo nuôi cha mẹ, hết lòng làm con. Nuôi con chẳng quản chi thân, Chỗ ướt mẹ nằm, chỗ ráo con lăn. Chiều chiều ra đứng ngõ sau, Ngó về quê mẹ ruột đau chín chiều. Giữa đêm ra đứng giữa trời, Cầm tờ giấy bạch chờ lời mẹ răn. Trải bao gian khổ không sờn, Muôn đời con vẫn nhớ ơn mẹ hiền. Đói lòng ăn đọt chà là, Nhịn cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng. Đói lòng ăn trái ổi non, Nhịn cơm cho mẹ, cho tròn nghĩa xưa. Dấn mình gánh nước làm thuê, Miễn nuôi được mẹ quản gì là thân. Đây bát cơm đầy nặng ước mong, Mẹ ôi, đây ngọc với dây lòng. Đây tình con nặng trong tha thiết, Ơn nghĩa sanh thành, chưa trả xong. Đi đâu bỏ mẹ ở nhà, Gối nghiêng ai sửa, chén trà ai dâng. Mẹ cha là biển là Trời Làm con sao dám cãi lời mẹ cha Mẹ còn chẳng biết là may Mẹ mất mới tiếc những ngày làm con Mẹ già như ánh trăng khuya Dịu dàng soi tỏ bước đi con hiền... Đôi lúc lại có lời cảnh giác sự thờ ơ với tình chan chứa của Mẹ Mẹ anh lội bụi lội bờ Sao anh áo lụa quần tơ ngày ngày Mẹ anh bụng đói thân gầy Sao anh vui thú mâm đầy cỗ cao Mẹ anh như tép lao xao Sao anh lấp lánh như sao trên trời Mẹ già hết gạo treo niêu Mà anh khăn đỏ khăn điều vắt vai Mẹ anh quần quật một đời Sao anh ngoảnh mặt anh cười cợt hoa còn là cả trời hoa Cha còn là cả một tòa kim cương Mượn những dòng chữ này viết lên lời trân quí, chúc yêu thương và biết ơn tới tất cả bà mẹ trên đời. HH.